NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 160

dõi dòng nước mắt chảy dài trên má ông, luồn vào bộ râu lởm chởm. Người
đàn ông lấy mu bàn tay quệt ngang mi mắt.

- Cháu thấy bác khóc đấy- ông nói- cháu cũng nên làm như vậy, nước mắt
làm cho nỗi buồn vợi bớt.

- Cháu sẽ khóc sau, nỗi buồn này còn gắn cháu với mẹ cháu, cháu còn
muốn giữ nó lại. Mẹ là cả cuộc đời cháu.

- Không, cháu ơi, đời cháu là ở phía trước, không phải trong những kỉ niệm
của cháu, đó chính là những điều mẹ cháu đã dạy cháu, hãy tôn trọng điều
đó, Arthur, đừng bao giờ quên điều mà mới hôm qua mẹ còn nói với cháu :
“Tất cả những ước mơ đều có giá của nó”. Với cái chết của mẹ cháu, cháu
trả giá cho những ước mơ mà mẹ cháu đã cho cháu.

- Những ước mơ đó giá đắt quá, bác Antoine ơi, bác hãy để cháu một mình.

- Nhưng cháu đang một mình với mẹ cháu đó thôi. Cháu hãy nhắm mắt lại
và quên đi sự có mặt của bác, sức mạnh của cảm xúc là ở đó. Cháu đang
một mình với chính cháu, và từ nay sẽ bắt đầu một con đường dài.

- Mẹ cháu đẹp, có đúng không ? Trước cháu tưởng cái chết sẽ làm cháu sợ,
nhưng bây giờ cháu thấy mẹ đẹp lắm.

Cậu cầm tay mẹ, những đường gân xanh nổi trên làn da thật mềm mại và
trắng trẻo của bà dường như mô tả đường đời bà, dài, náo động, lắm sắc
màu. Cậu kéo bàn tay mẹ lại gần khuôn mặt cậu và chậm rãi giụi má mình
vào đó trước khi đặt một cái hôn vào lòng bàn tay mẹ.

Có cái hôn đàn ông nào có thể đọ được với ngần ấy tình yêu ?

- Con yêu mẹ,- cậu nói - con đã yêu mẹ với tình yêu của một đứa trẻ, giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.