NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 162

Kể từ nay, mẹ không còn ở đây nữa, để trả lời những câu hỏi trẻ thơ của
con, đó là vì đã đến lúc để con trở thành người lớn.

Trong cuộc du hành đang chờ đợi con này, đừng bao giờ để mất tâm hồn trẻ
thơ của con, đừng bao giờ quên những ước mơ của con, đó sẽ là động cơ
của đời con, đó là những hương vị sẽ làm nên ban mai của con. Rồi con sẽ
biết đến một thứ tình yêu khác so với tình yêu mà con dành cho mẹ, khi
ngày ấy đến, hãy chia sẻ nó với người con gái sẽ yêu con ; những ước mơ
chung của cả hai người sẽ làm nên những kỷ niệm đẹp nhất. Sự cô đơn là
một khu vườn ở đó tâm hồn khô héo đi, những bông hoa mọc lên nơi ấy sẽ
không có hương thơm.

Tình yêu có một hương vị tuyệt vời, con hãy nhớ là cần phải biết cho để
được nhận ; con hãy nhớ rằng cần phải là chính mình để có thể yêu. Con
của mẹ, hãy nghe theo bản năng con, hãy trung thành với lương tâm và tình
cảm của con, hãy sống cuộc đời mình, con chỉ có một cuộc đời mà thôi. Kể
từ nay con sẽ phải chịu trách nhiệm về chính con và về những người mà con
sẽ yêu. hãy sống có phẩm cách, hãy yêu, đừng để mất đi cái nhìn đã từng
làm mẹ con mình gần gũi nhau đến thế khi chúng ta cùng nhau tận hưởng
buổi bình minh. Con hãy nhớ đến những buổi mẹ con mình cùng nhau tỉa
hoa hồng , ngắm trăng, tìm hiểu hương thơm các loại hoa, lắng nghe những
tiếng động quanh nhà để hiểu nó. Đó là những điều thật giản đơn, đôi khi
không hợp mốt, nhưng đừng để cho những kẻ cau có chán chường làm hỏng
mất đi những khoảnh khắc màu nhiệm này đối với những người biết thưởng
thức. Những khoảnh khắc ấy có một cái tên, Arthur ạ, đó là “đam mê cái
đẹp”, và hoàn toàn chỉ phụ thuộc vào con thôi mà đời con có được đam mê
cái đẹp hay không. Đó là điều thú vị nhất của cuộc hành trình dài đang đợi
con.

Chú bé của mẹ, mẹ tạm biệt con nhé, con hãy bám chắc vào mảnh đất đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.