NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 168

con sẽ tìm thấy một chiếc vali nhỏ màu đen, hãy mở nó ra nếu con muốn,
nếu con đủ sức. Nó chứa những cuốn vở đầy những trang mà mẹ đã viết
cho con mỗi ngày cuả tuổi thơ con. Cuộc đời con ở phía trước ; con là
người chủ duy nhất của nó. Hãy xứng đáng với “ tất cả những gì mà ta đã
yêu”.

Mẹ yêu con từ trên cao này, mẹ chăm chú dõi theo con.

Mẹ Lili của con.

***

Khi họ đến vịnh Monterey, bình minh bắt đầu nhú lên. Bầu trời choàng một
mảnh lụa màu hồng nhạt, kết những dải ruy băng dài lượn sóng, thỉnh
thoảng như lại chạm vào mặt biển ở phía chân trời.Arthur chỉ đường. Nhiều
năm đã trôi qua, anh chưa bao giờ đi con đường này mà ngồi ở hàng ghế
trước của ôtô cả, thế nhưng mỗi cây số đều có vẻ thân thuộc với anh, mỗi
hàng rào , mỗi cái cổng đi qua đều hướng anh về với ký ức tuổi thơ. Anh
lấy tay ra hiệu khi phải rời đường cái. Sau chỗ ngoặt sắp tới có thể thấy thấp
thoáng khu nhà. Paul đi theo những chỉ dẫn của anh; một đoạn đường đất bị
xói mòn bởi những cơn mưa mùa đông và được làm khô lại bởi cái nóng
mùa hè. Đến một chỗ ngoặt uốn cong, cánh cửa sắt màu xanh lá cây hiện ra
trước mặt họ.

- Chúng ta đã đến nơi – Arthur nói.

- Mày có chìa khoá chứ ?

- Tao đi mở cửa đây, mày lái xe đến sát tận nhà và đợi tao, tao xuống đi bộ.

- Cô ta đi với mày hay ở lại trong ôtô ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.