NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 169

Arthur thò đầu vào xe và ung dung trả lời :

- Thì mày cứ hỏi thẳng cô ấy !

- Không, tao không thích thế.

- Em để anh đi một mình, em nghĩ lúc này như vậy là hơn – Lauren nói với
Arthur.

Arthur mỉm cười và nói với Paul:

- Cô ấy ngồi lại với mày, cái thằng số đỏ !

Ôtô đi xa dần, kéo theo một đám bụi mù ở phía sau. Đứng lại một mình,
anh lặng ngắm khung cảnh xung quanh anh. Những dải đất đỏ rộng trên
trồng một vài cây thông lọng hay cây thông bạc, những cây cù tùng, những
cây lựu và những cây minh quyết, tất cả dường như chạy dài ra tận biển.
Nền đất phủ đầy những chiếc gai đã bị mặt trời làm cháy xém. Anh đi theo
chiếc cầu thang nhỏ bằng đá bên le^` đường. Đi được nửa chừng,anh thấy
thấp thoáng phía bên tay phải mình cái còn lại của vườn hồng ngày
xưa.Khu vườn bị bỏ hoang ,vô số mùi hương quyện lẫn vào nhau gợi lên
theo mỗi bước chân một vũ điệu farandole không thể kiểm soát nổi của
những kỉ niệm khứu giác .

Khi anh đi qua,lũ ve sầu im bặt đi giây lát rồi lại tiêp tục hát say mê
hơn.Những cây to cong xuống trước làn gió nhẹ buổi ban mai.Biển đập một
vài con sóng lên các mỏm đá .Trước mặt anh,anh thấy ngôi nhà đang thiêm
thiếp ngủ,hệt như anh đã để lại nó trong những giấc mơ của mình.Anh thấy
nó có vẻ nhỏ hơn,mặt ngoài bị hư hỏng đôi chút nhưng mái ngói thì vẫn còn
nguyên vẹn.Những cánh chớp đóng kín.Paul đỗ xe trước cổng và đang đợi
anh bên ngoài ô tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.