NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 182

như có bị cháy trong nhà, anh chắc rằng mẹ và bác ấy cũng không kích
động đến thế. Giá mà em nhìn thấy họ sáng hôm sau, có thể nói là thân tàn
ma dại được”. Nhưng vườn hoa hồng đã được cứu thoát.

- Anh nhìn này,- Lauren nói khi đi vào khu vườn- vẫn còn đầy hoa!

- Ừ, đó là những bông hồng dại, những bông hoa này thì chả sợ cả nắng lẫn
mưa, và em phải chú ý đeo găng nếu em muốn cắt chúng, chúng nhiều gai
lắm.

Họ đã dành cả ngày khám phá khu vườn rộng bao quanh ngôi nhà. Arthur
giới thiệu những cây, những vết khắc mà anh đã để lại ở một số vỏ cây. Đến
cạnh một cây thông lọng, anh chỉ cho cô nơi anh đã từng bị gãy xương đòn.

- Anh làm sao mà lại thế ?

- Anh chín, nên anh rơi từ trên cây xuống !

Ngày trôi qua mà họ không nhận thấy. Vào giờ đã nói trước, họ lại đi ra

bờ biển, ngồi trê những tảng đá và chiêm ngưỡng cái cảnh mà nhiều người
từ khắp mọi nơi đến xem. Lauren dang rộng hai cánh tay và thốt lên:
“Michel- Ange chiều hôm nay thật tuyệt!” Arthur nhìn cô và mỉm cười.
Đêm xuống rất nhanh. Họ vào trong nhà. Arthur làm những công việc chăm
sóc thân thể của Lauren. Sau đó họ nhóm lửa trong lò sưởi ở căn phòng
khách nhỏ, nơi cả hai ngồi sau bữa ăn tối nhẹ.

- Thế cái vali đen là gì vậy ?

- Không có gì qua mắt em được !

- Đâu có, em lắng nghe, thế thôi.

- Đó là một chiếc vali của mẹ anh, mẹ anh xếp vào đó tất cả thư từ, tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.