NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 197

- Đó là loại câu hỏi không bao giờ nên đặt ra,cô bé ạ.
- Tại sao vậy ?
- Khi người ta yêu, người ta không tính.
- Bao lâu rồi?
- Đủ để cho cô dung thứ được tôi,chưa đủ để cho cô không chịu nổi tôi!
- Không còn lâu hơn thế nhiều!
- Chuyện các bệnh viện tư có vẻ như không ăn nhập mấy.Tôi vấp phải

vấn đề động cơ,có lợi ích gì ở đây?

- Anh đã gặp bà mẹ chưa?
- Chưa, sáng mai mới gặp.
- Có thể đó là bà ta,bà ta đã chán ngấy đi đến bệnh viện.
- Đừng có nói ngớ ngẩn thế, không thể là người mẹ được, như vậy quá

mạo hiểm.

- Tôi muốn nói là có thể bà ấy muốn chấm dứt cho xong. Ngày nào

cũng phải đến nhìn con mình trong tình trạng này. Đôi khi người ta phải
muốn thôi điều đó đi còn hơn chấp nhận ý nghĩ về cái chết.

- Thế cô có thấy người mẹ nào dựng lên một cú như vậy để giết con gái

mình không ?

- Không, anh có lý, như vậy thì quá điên rồ.
- Không có động cơ thì ta không thể tìm ra được.
- Vẫn còn hướng các bệnh viện tư của anh đấy.
- Tôi nghĩ đó là ngõ cụt, tôi không cảm thấy gì ở đây cả.
- Tại sao anh nói thế ? Lúc trước anh muốn tôi ở lại làm việc cùng anh

tối nay cơ mà !

- Tôi muốn cô ăn tối với tôi hôm nay đấy chứ ! Tại vì việc này quá rõ

ràng. Bọn chúng sẽ không thể tiếp tục được, tất cả các bệnh viện trong vùng
sẽ rất cảnh giác, và tôi không nghĩ giá của một cơ thể duy nhất đáng để phải
liều, bao nhiêu tiền một quả thận nhỉ ?

- Hai thận, một gan, một lá lách, một tim ,tất cả có thể được chừng một

trăm năm mươi nghìn đôla.

- Thế thì đắt hơn ở hàng thịt đấy chứ !
- Anh thật là kinh tởm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.