NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 39

- Anh không tin tí nào cả à ? Anh đang tự nhủ rằng trước mặt anh là một cô
gái hoàn toàn mất thăng bằng phải không ? Dù sao thì tôi cũng chẳng có cơ
may nào cả.

Anh đề nghị cô thử đặt mình vào vị trí của anh. Nếu như vào lúc nửa đêm
cô bắt gặp trong tủ quần áo ở buồng tắm nhà cô một người đàn ông hơi bị
kích động, anh ta cố giải thích cho cô rằng anh ta là một loại ma đang bị
hôn mê, khi ấy cô sẽ nghĩ gì và phản ứng tức khắc của cô sẽ ra sao?

Nét mặt Lauren giãn ra, giữa làn nước mắt thoáng hiện một nụ cười. Cuối
cùng cô thú nhận với anh rằng “ tức khắc” hẳn là cô sẽ rú lên, và cô đồng ý
rằng có thể châm chước cho anh được. Arthur bèn cám ơn cô về điều này.

- Arthur, anh phải tin tôi, tôi van anh đấy. Không ai có thể bịa ra được một
câu chuyện như thế.

- Có chứ, có chứ, anh bạn hợp doanh của tôi có thể tưởng tượng được ra
một trò đùa tầm cỡ này.

- Quên ông bạn hợp doanh của anh đi ! Ông ta chẳng dính dáng gì vào đây
cả, đây không phải là trò đùa.

Khi anh hỏi cô làm sao biết được tên anh, cô trả lời rằng cô ở đây từ trước
khi anh chuyển đến. Do vậy cô thấy anh đến xem căn hộ và ký hợp đồng
thuê nhà trên bàn trong bếp với nhân viên của hãng bất động sản. Cô cũng ở
đây khi những thùng đồ bằng các tông của anh được chuyển đến và khi anh
làm gãy cái makét máy bay của anh trong lúc tháo dỡ nó ra. Thành thực mà
nói, tuy rằng cô lấy làm tiếc cho anh, cô cũng rất buồn cười về sự tức giận
của anh lúc đó. Cô cũng nhìn thấy anh treo cái tranh nhạt thếch này trên đầu
giường anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.