NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 64

Paul đề nghị Arthur đừng đến cuộc gặp gỡ để ký kết sắp tới nữa. Anh có thể
làm cho họ lỡ mất cái hợp đồng này. “ Tao cho rằng mày không ý thức được
rõ về tình trạng của mày, trông mày phát sợ.” Arthur cáu tiết đứng dậy,
chộp lấy cái túi và đi ra cửa.

- Đồng ý, tao trông phát sợ, tao có cái mặt bị ma ám, vậy thì tao sẽ đi về
nhà, xê ra cho tao đi. Lại đây, Lauren, ta đi thôi.

- Mày thật thiên tài, Arthur, vở của mày búa bổ quá.

- Tao không diễn vở với mày, Paul, mày có một đầu óc quá là, nói thế nào
nhỉ, quá là tuân thủ lệ thường để có thể tưởng tượng được những điều mà
tao trải qua. Nhớ là tao không giận mày đâu, bản thân tao cũng đã tiến triển
rất nhiều kể từ tối hôm qua.

- Tuy vậy mày cũng đã nghe câu chuyện của chính mày rồi đấy chứ, thật vĩ
đại !

- Ừ, mày đã nói vậy rồi mà, này, đừng có lo lắng gì hết, mày đã đề nghị để
tự mày đảm nhiệm một mình việc ký kết này, như vậy tốt lắm, tao quả thật
rất thiếu ngủ, tao sẽ đi nghỉ đây, cám ơn mày, ngày mai tao sẽ đến, mọi việc
sẽ tốt hơn nhiều.

Paul bảo bạn cứ nghỉ ngơi vài ngày, ít nhất là đến cuối tuần ; chuyển đến
nhà bao giờ cũng hết hơi lắm. Anh sẽ giúp bạn trong dịp cuối tuần, nếu như
Arthur cần gì đó. Arthur cám ơn một cách mỉa mai, rời phòng và chạy
xuống cầu thang. Anh đi ra khỏi toà nhà và tìm Lauren trên vỉa hè.

- Cô có ở đây không ?

Lauren xuất hiện, ngồi trên mui xe ô tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.