những kẻ nhanh nhất. Chiếc kim dài luồn dưới ống tay áo, bàn tay đầy
quyết tâm giữ chặt lấy nó.
Đâm vào khoảng giữa chóp xương cùng và xương sườn cuối cùng. Một
cú đâm nhanh và mạnh, một cú “đâm đi-giật lại” sâu vào trong cơ thể để
xuyên thủng thận rồi móc ngược lên tận động mạch bụng. Khi rút ra, chiếc
kim kéo theo vết rách vô phương cứu chữa, chẳng kịp để ai đó hiểu chuyện
gì đã xảy ra, để cứu hộ đến và để anh được chuyển tới bệnh viện và đưa đến
phòng phẫu thuật. Ngay cả khi tất cả còi cứu thương đều rú lên inh ỏi thì
đến được bệnh viện cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng vào giờ này buổi
sáng, khi mật độ giao thông dày đặc đến nỗi tài xế xe cứu thương chỉ có thể
lấy làm tiếc về sự bất lực của mình.
Nếu là hai năm trước, anh hẳn có thể có chút may mắn thoát chết. Kể từ
khi người ta đóng cửa bệnh viện St Vincent để tạo điều kiện thuận lợi cho
mấy tay kinh doanh bất động sản, trung tâm cấp cứu gần nhất cũng ở tận
mạn Đông, đối diện với công viên River Park. Chảy máu quá nhiều, anh sẽ
sớm cạn sạch máu.
Anh sẽ không phải chịu đau đớn, không đến mức đó đâu. Anh sẽ chỉ
thấy lạnh, càng lúc càng lạnh hơn. Anh sẽ run lập cập vì rét, mất dần cảm
giác với các bộ phận cơ thể mình, hai hàm răng gõ vào nhau để rồi không
thể thốt lên lời được nữa, mà để nói gì cơ chứ? Rằng anh đã bị thương rất
nặng ở lưng ư? Để được gì nào? Cảnh sát có thể rút ra được kết luận nào từ
đó cơ chứ?
Tội ác hoàn hảo có thể tồn tại và những cảnh sát giỏi nhất sẽ thổ lộ với
bạn vào lúc kết thúc sự nghiệp rằng họ kéo lê đằng sau, như một gánh nặng
đè lên tâm trí họ, hàng lô những vụ án không phá được.
Thế là đã đúng vị trí. Hành động này đã được thực hiện trên bao cát
nhiều lần, nhưng khi chiếc kim đâm vào da thịt con người thì ấn tượng vô
cùng khác. Điều quan trọng là không để đâm trúng xương. Đâm phải đốt