NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 107

Cố gắng gạt bỏ cảm giác lạ thường ở đầu ngón tay, Quý Bạch nói

với Lão Ngô: “Đúng là không đơn giản. Chú gặp con tin nào còn
hung dữ hơn kẻ bắt cóc chưa?”

Lão Ngô cười cười: “Quan trọng là một cô gái nhỏ nhưng có sức

bộc phát rất kinh khủng.”

Hai người đều mỉm cười.

Lão Ngô nói tiếp: “Cậu hãy dạy bảo tử tế, sau này có khi trở thành

nữ thần thám cũng không biết chừng. Chỉ có điều tố chất thể lực
của cô bé đó hình như không ổn, đây cũng là một vấn đề.”

“Sẽ không có vấn đề gì đâu.” Quý Bạch nhếch miệng: “Bắt cô ấy

mệt đến mức tróc mấy lớp da, tố chất thể lực tự nhiên sẽ tốt lên
thôi.”

Sáng hôm sau, lúc Hứa Hủ tỉnh giấc, năm dấu ngón tay đỏ thẫm

trên ngực vẫn chưa tan hết. Làn da cô vốn dĩ rất trắng nên khi soi
gương, bản thân cô cũng cảm thấy trông hơi đáng sợ.

Hứa Hủ thoa ít dầu hoa hồng, toàn thân cô tỏa ra mùi dầu. Đến

văn phòng, Diêu Mông ghé sát ngửi ngửi: “Hôm qua bạn bị thương
ở đâu à?”

“Bị bầm tím một chút thôi.” Hứa Hủ trả lời.

Một lúc sau, Quý Bạch đút hai tay vào túi quần, thong thả đi vào

văn phòng. Anh gật đầu chào hỏi mọi người rồi vào phòng làm
việc của mình.

Nếu là cô gái khác, xảy ra vụ đụng chạm như ngày hôm qua, chắc

chắn sẽ ngượng ngùng xấu hổ khi gặp Quý Bạch. Tuy nhiên, Hứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.