Quý Bạch nhanh chóng nhắn lại: “Cháo gì?”
“Cháo đậu đỏ.”
Quý Bạch trả lời: “Được.”
Một tuần sau đó sóng yên biển lặng, Hứa Hủ dần dần thích ứng
với việc huấn luyện “ác quỷ”. Cô và Quý Bạch tuy sáng sáng cùng
nhau tập luyện nhưng không nói chuyện nhiều, về cơ bản mỗi
người chạy một đường. Thỉnh thoảng mang theo bữa sáng, Hứa Hủ
biết điều chuẩn bị thêm một phần cho Quý Bạch.
Bình thường, hai người trao đổi cũng chỉ hạn chế trong công việc.
Vụ án Dương Vũ đã hoàn toàn kết thúc. Thời gian gần đây không
xảy ra vụ án nghiêm trọng nào khác.
Để tránh gây hoảng sợ trong dân chúng, cục cảnh sát không công
khai vụ án này. Do đó, đa phần người dân thành phố Lâm đều
không biết tình hình. Một số ít nghe nói đến vụ lưỡi dao cắt tay
người ở công viên, cũng chỉ cho là trò đùa ác ý của đám thanh
thiếu niên. Bản thân vụ án không gây ảnh hưởng đến xã hội ở
thành phố Lâm.
Tuy nhiên, cả đội hình sự đều biết chuyện Quý Bạch bắt Hứa Hủ
rèn luyện thể lực. Trong bữa cơm trưa ngày hôm nay, mọi người
lên tiếng an ủi và động viên Hứa Hủ ngay trước mặt Quý Bạch. Ai
nấy đều nói, tuy quá trình tàn khốc nhưng kết quả sẽ rất tốt đẹp.
Lần gần đây nhất Quý đội bắt cấp dưới rèn luyện thể lực là vào ba
năm trước, một anh chàng cảnh sát tương đối yếu ớt, cũng bắt đầu
từ việc mỗi ngày chạy ba mươi vòng quanh sân tập. Bây giờ người