NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 135

Anh ta dõi theo hình bóng Hứa Hủ ở phía xa xa, mỉm cười trả lời:

“Anh không gọi, tôi sẽ tự mình hẹn cô ấy. Có công mài sắt, có
ngày nên kim, anh không can thiệp vào việc kết bạn của em gái
anh đấy chứ?”

Hứa Tuyển hơi bất ngờ, mỉm cười: “Được, tôi sẽ không can

thiệp.”

Thật ra lúc bị Hứa Hủ từ chối, Diệp Tử Kiêu rất tức giận. Anh ta

cho rằng cô gái này quá cố chấp, chẳng hề nể mặt anh ta.

Nhưng sau đó, Diệp Tử Kiêu cảm thấy không cam lòng. Anh ta

nhủ thầm, anh ta không tin không thể theo đuổi nha đầu nhỏ đó.

Ý nghĩ này có lẽ xuất phát từ ham muốn chinh phục. Diệp Tử

Kiêu cũng biết, chính sự cự tuyệt của Hứa Hủ càng khơi gợi hứng
thú trong con người anh ta. Nhưng điều đó có can hệ gì, đàn ông
chinh phục đàn bà là lẽ dĩ nhiên.

Trong con mắt của Hứa Hủ, vụ Diệp Tử Kiêu đã được giải quyết.

Cô không hề hay biết Diệp Tử Kiêu không có ý định bỏ cuộc. Hai
ngày cuối tuần tiếp theo tuy phải dậy sớm, nhưng cả ngày được ở
nhà nghỉ ngơi nên Hứa Hủ hồi phục không ít.

Đến chiều Chủ nhật, Hứa Hủ nấu một nồi cháo bồi bổ thân thể.

Có điều, cô sống một mình, sau khi ăn no căng bụng, nồi cháo vẫn
còn một nửa. Hứa Hủ không thích lãng phí lương thực, cô định
ngày mai mang đến cục cảnh sát làm bữa sáng. Mặc dù vậy, cô vẫn
không thể ăn hết nồi cháo. Hứa Hủ đột nhiên nhớ tới Quý Bạch,
thế là cô nhắn tin cho anh: “Em vừa nấu ít cháo, còn rất nhiều,
sáng mai anh có ăn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.