NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 391

Dương Thanh Lâm ngắm nhìn gương mặt trắng ngần nghiêm túc

của cô. Hứa Hủ phảng phất vẫn là tiểu sư muội thích làm theo ý
mình, không hiểu chuyện đời của năm nào. Nhưng anh luôn biết,
dưới vỏ bọc trầm mặc ít nói, thật ra cô có một trái tim sạch sẽ
thuần khiết. Người xung quanh không nhận ra nét đặc biệt của cô,
thứ từng chút thẩm thấu vào trái tim anh, hết năm này tháng khác,
trở thành khắc cốt ghi tâm.

Dương Thanh Lâm rời mắt khỏi gương mặt Hứa Hủ, dõi xuống

thảm cỏ xanh lục mềm mại ở dưới chân: “Chuyển lên tỉnh, em vẫn
có thể điều tra vụ án ở tuyến đầu. Hơn nữa đều là vụ án lớn. Ngoài
ra, anh sẽ... cố gắng hết sức tạo một môi trường làm việc và phát
triển chuyên ngành thích hợp cho em.”

Hứa Hủ im lặng trong giây lát, lắc đầu: “Cảm ơn sư huynh, nhưng

em không muốn đi. Bây giờ em làm việc cùng Quý Bạch. Anh ấy
có kinh nghiệm phá án vô cùng phong phú và tư duy phân tích độc
đáo. Em vẫn muốn tiếp tục học hỏi anh ấy, em không định bỏ cuộc
giữa chừng.”

Dương Thanh Lâm không giỏi ăn nói, nhưng không có nghĩa trực

giác của anh không nhạy bén. Mặc dù câu nói này của sư muội rất
bình thường và tự nhiên, không để lộ bất cứ sơ hở nào, nhưng
trong lòng anh vẫn đau nhói một cách khó diễn tả.

Quý Bạch, Quý Bạch, thần thám nổi tiếng toàn tỉnh. Có tin đồn

anh ta là công tử ở kinh thành, gia thế hiển hách. Nhưng anh ta lại
tự nguyện làm cảnh sát hình sự, nghề có công việc vất vả nhất, vào
sinh ra tử, không quản ngại khó khăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.