nghiêng đầu hôn lên má cô: “Từ nay về sau, những chuyện tương
tự em giao cho bạn trai làm. Em chỉ cần đưa ra yêu cầu là được.”
Sau khi kết thúc buổi xem phim, Quý Bạch vẫn đưa Hứa Hủ về
nhà như sở nguyện.
Ăn tối xong, hai người ôm nhau ngồi ở ghế sofa xem tivi. Quý
Bạch ôm vai Hứa Hủ, thì thầm vào tai cô: “Với tư cách một người
bạn trai, anh có thể đề xuất một yêu cầu?”
Hứa Hủ nhớ đến lời dặn dò “không được xảy ra quan hệ tình dục
quá sớm” của anh trai cô, cô nghiêm mặt hỏi: “Yêu cầu gì cơ?”
Quý Bạch: “Yêu cầu rất đơn giản, em chỉ cần động đậy chân là
được.”
Động đậy chân? Hứa Hủ ngẫm nghĩ, lập tức hiểu ra vấn đề. Cô
liếc qua thân hình cao lớn chắc nịch của Quý Bạch, trong lòng hơi
khô nóng, nhưng cô không bài xích: “Được, em có thể thử xem
sao.”
Quý Bạch buông người cô đứng dậy, đi sang phòng bên cạnh. Hứa
Hủ cầm điện thoại lên mạng, vào trang baidu tìm kiếm “học giẫm
lưng cấp tốc” và “kỹ thuật giẫm lưng nhập môn”. Cô tháo giày, để
chân trần chờ đợi.
Hứa Hủ nhanh chóng liếc qua nội dung chỉ dẫn. Lúc này, Quý
Bạch đi ra, trong tay anh là đôi xăng đan màu xanh lam quen
thuộc. Bắt gặp bàn chân trần của cô, anh cười: “Em đoán ra rồi à?”
Hứa Hủ nhìn đôi giày trong tay anh, gật đầu: “... Ừ, em đã đoán
ra.”