NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 442

Quý Bạch thỏa hiệp, rút cánh tay đang làm gối đầu của cô về,

nhưng cánh tay còn lại vẫn ôm eo cô: “Em cứ coi như tập dượt
trước.”

Ban đêm rất yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi cành lá xào xạc. Hai

người đều nhắm mắt, lặng lẽ ôm nhau. Hứa Hủ là người có tố chất
tâm lý tương đối mạnh, cô nhanh chóng khôi phục tâm trạng bình
tĩnh. Hơn nữa, vòng tay Quý Bạch rất dễ chịu, cơn buồn ngủ từ từ
ập đến... Đột nhiên, có một thứ ấm nóng chạm vào môi cô, Quý
Bạch lại cúi đầu hôn cô.

Dây dưa thêm một lúc, Quý Bạch cuối cùng cũng nhẫn nhịn, ôm

Hứa Hủ từ phía sau, cùng chìm vào giấc ngủ.

Những năm gần đây, Quý Bạch rèn được thói quen dậy sớm. Trời

mới tờ mờ sáng, anh đã thức giấc. Vừa mở mắt, anh liền phát hiện
cả người Hứa Hủ như con mèo lười đeo bám trên người anh. Hai
tay cô ôm thắt lưng anh, hai chân cô đan vào chân anh, vùi mặt vào
ngực anh, ngủ say sưa. Cô coi anh là gối ôm hay sao? Nhưng Quý
Bạch không thể tiếp tục để cô ôm. Khả năng kiềm chế của anh đã
bị khiêu khích suốt cả buổi tối, bây giờ là thời điểm yếu ớt nhất.
Quý Bạch nhẹ nhàng gỡ chân tay Hứa Hủ, đứng dậy đi tắm nước
lạnh.

Khi anh quay về phòng ngủ, Hứa Hủ vẫn chưa tỉnh giấc. Quý

Bạch ngồi xuống mép giường, cầm bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của
cô đưa lên miệng hôn. Một lúc sau, anh đi ra ngoài ban công, khép
chặt cánh cửa rồi gọi điện thoại về Bắc Kinh: “Bộ trưởng Tiết, là
cháu, tiểu Quý. Xin lỗi đã làm phiền chú... Đúng ạ, cục trưởng chỗ
cháu không chịu cho cháu đi, cháu tự nguyện đề nghị gia nhập...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.