Một lúc sau, hai người nằm xuống giường. Quý Bạch giơ tay tắt
đèn trên trần, chỉ để lại ngọn đèn bàn. Anh ôm Hứa Hủ vào lòng,
hôn dọc theo cổ cô xuống dưới. Bàn tay lớn của anh lần vào trong
váy, nhẹ nhàng vuốt ve.
Đêm tối yên tĩnh, ngoài cửa sổ chỉ có tiếng ếch nhái côn trùng
ngoài đồng ruộng. Toàn thân Hứa Hủ nóng như lửa đốt, đầu óc cô
ngây ngất choáng váng. Cô không còn căng thẳng, cũng không
quẫn bách khó chịu. Tâm trạng bứt rứt khó chịu của cô dường như
nhận được sự vỗ về dịu dàng nhất theo từng nụ hôn và động tác
vuốt ve của anh.
Ngắm thân hình cao lớn rắn chắc của Quý Bạch trong đêm tối,
ngửi mùi hương tỏa ra từ cơ bắp của anh, trái tim Hứa Hủ phảng
phất từ từ chìm đắm trong vòng tay anh. Cô rất tự nhiên giơ tay
vuốt ve tấm lưng, bờ vai và hai bên hông của anh...
Cảm nhận được động tác vuốt ve của Hứa Hủ, trong lòng Quý
Bạch trào dâng từng đợt thủy triều nóng bỏng. Nụ hôn của anh
càng dịu dàng. Nghĩ đến chuyện làn da mỏng manh của cô ngày
mai xuất hiện đầy dấu hôn mờ mờ, anh càng thương hoa tiếc ngọc.
Trong lúc ý loạn tình mê, toàn thân Quý Bạch đột nhiên cứng đờ,
bởi bàn tay nhỏ bé của Hứa Hủ nắm trúng... Anh lập tức nhướng
mắt nhìn cô.
Thật ra, Hứa Hủ hoàn toàn làm theo khao khát từ nội tâm. Cô
muốn nắm thì nắm. Đến khi bắt gặp ánh mắt tối thẫm của Quý
Bạch, bàn tay Hứa Hủ liền bất động.
Quý Bạch lật người đè cô xuống giường.