“Lỗ, cố gắng sống sót.”
Tình thế thay đổi đột ngột, Hứa Hủ nhất thời không biết làm thế
nào, cô giương mắt nhìn Quý Bạch. Nhưng Quý Bạch không nhìn
cô, anh giơ khẩu súng nhằm thẳng vào Po, ngón tay từ từ đặt lên cò
súng, đôi mắt đen của anh vô cùng kiên định.
“Anh Lỗ” thấy vậy lập tức vung dao đâm vào ngực Quý Bạch.
“Không được...” Tiếng kêu của “anh Lỗ” dừng lại ở đó, sau lưng ả
xuất hiện một lỗ máu nhỏ. Đó là một người cảnh sát núp trong lùm
cây, vừa thấy có biến liền nổ súng bắn trúng ngực ả.
Phát súng bất thình lình khiến Po đang lùi lại phía sau lập tức
ngẩng đầu nhìn “anh Lỗ”, sắc mặt hắn thay đổi trong giây lát:
“Lỗ.”
Hứa Hủ giật mình, Quý Bạch không bỏ lỡ cơ hội hiếm có. Anh
nhanh như tia chớp bóp cò, viên đạn găm thẳng vào cổ tay phải của
Po.
Toàn thân Po chấn động, khẩu súng tuột khỏi tay. Hứa Hủ lao về
phía trước, Quý Bạch đã chạy nhanh đến, ôm cô ra khỏi mặt nước.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân rầm rập, rất nhiều cảnh sát đặc
nhiệm từ trong rừng cây ùa ra, khống chế Po. Po bị đè xuống mặt
đất, thân hình như dã thú của hắn cứng đờ, hai cánh tay bị bẻ quặt
về đằng sau, đôi mắt hắn vằn tia máu đỏ. “Anh Lỗ” nhìn hắn, môi
ả động đậy, không biết nói câu gì.
Quý Bạch cuối cùng cũng buông thõng bàn tay cầm khẩu súng,
cúi đầu nhìn Hứa Hủ trong lòng. Hứa Hủ vẫn chưa định thần, chỉ