NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 583

Quý Bạch vừa cầm hòn đá, Hứa Hủ liền giải thích: “Đây là hòn đá

hóa thạch, bố em lưu giữ từ hồi đi khảo cổ. Nó không phải là vật
đắt tiền, nhưng nó đáng quý ở chỗ, bên trong có một bông hoa và
một phiến lá rất nhỏ. Lát nữa anh có thể giơ lên ánh sáng quan sát
kỹ.”

Thấy Quý Bạch không lên tiếng, Hứa Hủ ngần ngừ nhìn anh: “Là

vật đính ước, anh có thích không?”

Quý Bạch mỉm cười, ôm cô vào lòng. Cô dùng thứ “thương hải

tang điền”

[4]

đính ước, tất nhiên anh rất thích, thích vô cùng.

[4] Từ cũ dùng trong văn học chỉ sự thay đổi lớn lao như ruộng

dâu biến thành biển xanh.

Trên đỉnh núi mây trôi lững lờ, mặt trời đỏ nhô lên khỏi đường

thẳng ở phía xa xa, ánh sáng vàng tỏa khắp không gian. Nhiều
người vỗ tay hoan hô. Hứa Hủ vui vẻ ngắm nhìn cảnh đẹp tráng lệ
trước mắt, còn Quý Bạch ôm cô từ đằng sau. Trong ánh sáng rực
rỡ giữa trời và đất, anh đặt một nụ hôn nồng cháy lên gương mặt
nhỏ nhắn ửng đỏ của cô.

Bốn tháng sau.

Hè đi thu đến, thành phố Lâm chìm trong màn sương mù bàng

bạc. Cả thành phố mát mẻ dễ chịu, đâu đâu cũng một màu xanh
mướt.

Đêm hôm nay, ánh trăng của mùa thu sáng như gương, Hứa Hủ

mặc áo phông rộng thùng thình, ngồi trước máy vi tính, mười đầu
ngón tay lướt như bay trên bàn phím. Bên tay cô là cốc cà phê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.