NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 739

“Cô gái nhỏ, mau há miệng ra.”

Hứa Hủ nghiến chặt răng, đôi mắt bướng bỉnh của cô tích tụ đầy

nước mắt. Nghĩ đến Quý Bạch, nghĩ đến đứa con trong bụng, trái
tim cô đau đớn vô ngần, đau như không có giới hạn.

Sự phản kháng âm thầm mà vô ích của Hứa Hủ khiến Lâm Thanh

Nham cảm thấy thích thú. Hắn vừa định cầm chai thuốc đổ vào
miệng Hứa Hủ, liền nghe thấy Diêu Mông ở sau lưng hắn bật cười
thành tiếng: “Ha ha... chẳng phải anh nói muốn có con, anh thích
trẻ con hay sao? Kẻ biến thái đúng là biến thái, đến bà bầu cũng
giết hại. Tôi thật sự may mắn khi không có thai. Nếu mang thai,
đứa bé cũng sẽ bị anh đầu độc chết...” Nói đến câu cuối, ngữ khí
của cô trở nên rất thê lương.

Lâm Thanh Nham đặt lọ thuốc xuống đất, quay đầu nhìn Diêu

Mông, giọng điệu của hắn rất tĩnh và lạnh: “Đâu có giống nhau.
Nếu chúng ta có con, sao có thể biến thành như vậy?”

Trong lòng Diêu Mông vô cùng đau đớn. Cô hít một hơi sâu, nhìn

chằm chằm Lâm Thanh Nham: “Anh hãy thả bạn ấy đi. Tôi cầu xin
anh hãy thả bạn ấy! Chúng ta không có con, vậy thì anh hãy coi
như tha cho con của anh và tôi.”

Lâm Thanh Nham cúi đầu bất động, bộ dạng của hắn có vẻ suy

sụp và buồn bã.

Diêu Mông và Hứa Hủ không rời mắt khỏi hắn. Tim hai người

như bị dao cắt, giọt lệ âm thầm chảy xuống, bọn họ không dám thở
mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.