NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 871

Thời gian thấm thoát thoi đưa, Diệp Tử Tịch đã qua đời năm năm,

rời xa anh mười hai năm.

Hứa Tuyển ngồi một mình ở nghĩa trang rất lâu. Tấm ảnh trên bia

mộ chụp khi Diệp Tử Tịch mới về thành phố Lâm. Trông cô rất
chững chạc và xinh đẹp, nhưng thật ra không phải là dáng vẻ lúc
hai người yêu nhau.

Kỳ thực Hứa Tuyển không còn nhớ rõ dáng vẻ của cô trong

khoảng thời gian hai người yêu nhau. Anh chỉ nhớ tới cảm giác dịu
dàng, cuồng nhiệt, mềm mại, quấn quýt. Anh chỉ nhớ tình yêu đó
khiến chàng thanh niên Hứa Tuyển mỗi ngày đều cảm thấy toàn
thân hừng hực trong ngọn lửa. Tình yêu đó quá nóng bỏng, quá
ngọt ngào, tựa như anh đã dùng hết tình ý của một đời một kiếp.

Khi ánh trăng ló dạng, Hứa Tuyển mới đứng dậy, khoác áo lên

vai, rời khỏi nghĩa trang.

Máy di dộng của anh chợt có tiếng bíp bíp, là hai tin nhắn nhắc

nhở mà anh đã cài từ trước.

Tin nhắn thứ nhất: Ngày giỗ của Tử Tịch.

Tin nhắn thứ hai: Trả sách của Đồng.

Buổi đêm giá lạnh, cuốn sách đến hạn trả cho Mục Đồng vẫn nằm

ở ghế sau. Hứa Tuyển cúi đầu nhìn đồng hồ, lúc này chắc cửa hàng
sách đã đóng cửa.

Nhưng ngày hôm nay, anh không muốn về nhà sớm. Anh lái xe

vòng qua cửa hàng sách của Mục Đồng. Đường phố thưa thớt, cửa
hàng sách của cô vẫn bật đèn. Ánh sáng màu trắng dịu dàng xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.