NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 869

thường”.

Triệu Hàn thật thà hỏi: “Tại sao bây giờ cô lại lợi hại như vậy?”.

Đại Hồ huých tay anh. Mục Đồng cũng không để bụng, cô mỉm
cười: “Lúc mắt tôi mới bị mù, sinh hoạt rất bất tiện. Sau đó tôi bỏ
thời gian luyện tập. Thật ra các anh cũng có thể tập luyện”. Ngừng
vài giây, cô nói tiếp: “Một khi nhắm mắt, cả thế giới trở nên yên
tĩnh, các anh có thể nghe rất rõ ràng, cũng có thể ngửi thấy mọi
thứ”. Một lời giải thích rất bình thường, nhưng cô nói bằng giọng
điệu dịu dàng, khiến mọi người đều yên lặng.

Hứa Tuyển trầm ngâm ngắm gương mặt đầy xúc cảm của cô qua

đám đông.

Nhắm mắt, cả thế giới trở nên yên tĩnh là có thể nghe thấy rõ ràng,

ngửi thấy mọi thứ.

Hoá ra thế giới của cô là như vậy.

Đối với Hứa Tuyển, Mục Đồng đã trở thành một sự tồn tại, sự tồn

tại quen thuộc.

Thứ sáu hằng tuần, anh vẫn đến cửa hàng của cô, tuỳ tiện lật giở

sách, uống trà do cô pha, ăn bánh do cô làm. Anh và cô rất ít khi
trò chuyện. Chỉ là nhiều lúc, ánh mắt bọn họ giao nhau. Anh ngắm
gương mặt cô, còn cô bình thản đảo mắt qua người anh. Tất cả đều
yên tĩnh và tốt đẹp. Cửa hàng sách do chính tay cô sắp xếp, chậu
hoa lan do cô mua, hương trà thơm ngát ở đầu ngón tay cô…. Hứa
Tuyển cảm thấy, anh nên cảm ơn Mục Đồng, bởi vì cô đã dành cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.