NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 236

Tối nay thời tiết u ám, dự báo có mưa. Trong lúc quan sát hiện trường,

Hứa Hủ đã nghe thấy tiếng mưa rơi lộp độp ở bên ngoài. Khi hai người đi ra
cửa ngôi biệt thự, mưa lớn như trút nước. Rừng cây và ngọn núi càng mờ
mịt trong mưa gió.

Hứa Hủ run cầm cập, lấy từ túi xách một chiếc ô gấp nhỏ rồi quay sang hỏi

Quý Bạch: “Anh có mang ô không?”

Quý Bạch cầm cái túi bên trong có chiếc ô nặng trịch, nhưng anh bình thản

lắc đầu: “Không mang.”

Diện tích của ngôi biệt thự khá lớn. Từ cửa ra vào cũng phải đi bộ mấy

chục mét mới tới bãi đỗ xe. Hứa Hủ mở ô đưa cho Quý Bạch, sau đó cô
đứng sát vào người anh.

Mặt đất trơn trượt, nước chảy xối xả, tiếng mưa rơi rào rào. Quý Bạch một

tay cầm ô, cùng Hứa Hủ vai kề vai đi trong cơn mưa lớn. Cô hơi cúi thấp
đầu, để lộ cái cổ mảnh khảnh, gương mặt nghiêng bình tĩnh.

Bây giờ là lúc thân thể hai người gần gũi nhất trong mấy ngày qua, nhưng

Quý Bạch không cảm thấy trong lòng ngứa ngáy như mọi bữa. Anh ngược
lại có cảm giác thanh thản dễ chịu, đến mức anh không muốn làm gì phá vỡ
giây phút này.

Mặc dù Quý Bạch gần như giơ chiếc ô về phía Hứa Hủ, nhưng bờ vai nhỏ

nhắn của cô vẫn lộ ra bên ngoài, trên đó đã dính vài giọt nước mưa.

Bên tai là tiếng mưa dày đặc như nhịp trống, giọt nước mưa từ sợi tóc lặng

lẽ chảy xuống, dường như chảy vào lòng Quý Bạch. Quý Bạch đặt tay lên
vai Hứa Hủ, nhẹ nhàng ôm cô kéo sát vào người anh.

Hứa Hủ đang cúi đầu bước đi, bỗng nhiên bờ vai cô nặng trĩu, một luồng

khí nóng quen thuộc lại bao vây người cô, khiến cô hơi sững sờ. Hoàn toàn
là phản ứng từ trực giác, một ý nghĩ từng bị cô phủ nhận giống sợi lông vũ
lướt qua trái tim cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.