NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 237

Hứa Hủ ngoảnh đầu, liền nhìn thấy tóc Quý Bạch đã bị ướt, mái tóc đen

ngắn bết vào trán, đôi mắt thâm trầm của anh đang nhìn cô chăm chú.

Bốn mắt chạm vào nhau. Bàn tay ôm vai Hứa Hủ của Quý Bạch không

động đậy. Ánh mắt cô sáng ngời, cho thấy rõ sự dò xét và nghiên cứu,
dường như muốn tìm ra đầu mối nào đó từ đáy mắt của anh.

Trầm mặc vài giây, Quý Bạch lên tiếng: “Còn ngây ra đó làm gì? Ô nhỏ

như vậy, em đi chậm cả hai chúng ta đều bị cảm bây giờ. Đi nhanh lên.”

“Vâng.”

Hai người tăng tốc độ.

Tuy nhiên, Hứa Hủ không thờ ơ như Quý Bạch tưởng. Đi thêm vài bước,

cô mới cảm nhận bàn tay mạnh mẽ đặt trên vai và lồng ngực ấm áp của anh.
Toàn thân cô có một cảm giác không thoải mái khó diễn tả, tim cũng đập
nhanh hơn.

Hai người đi đến chỗ đỗ ô tô, Quý Bạch mới buông tay: “Em mau lên xe

đi.”

3 giờ sáng, Quý Bạch đưa Hứa Hủ về nhà. Lúc rời đi, thần sắc của anh vẫn

hết sức bình thường.

Hứa Hủ lên giường, nghĩ đến “chứng cứ quan trọng” mà Quý Bạch nhắc

tới, cô mơ mơ màng màng thiếp đi lúc nào không hay. Ở một giây phút nào
đó, cô bất chợt tỉnh giấc, hình ảnh hiện ra trước mắt cô đầu tiên là gương
mặt nghiêng anh tuấn cương nghị của Quý Bạch và thân hình cao lớn của
anh. Dường như hình bóng của anh đã khắc sâu trong lòng cô, không thể
xóa nhòa.

Hứa Hủ cho rằng Quý Bạch không có biểu hiện bất thường. Tuy bề ngoài

anh có vẻ nghiêm khắc nhưng trên thực tế, anh luôn quan tâm đến cấp dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.