NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 318

Lưu Dĩnh vừa rồi rất tức giận, nhưng chạm phải ánh mắt thản nhiên của

Quý Bạch, chị không có cách nào bộc phát, chỉ có thể hầm hầm: “Giải tán.”

Buổi chiều hôm đó, phó giám đốc Lưu ngồi xe quay về tỉnh, Quý Bạch

đích thân đi tiễn một đoạn. Trên đường, Lưu Dĩnh mặt nặng mày nhẹ với
anh. Đến cuối cùng, chị cười nói: “Được rồi, tôi chấp nhận ý kiến của cậu,
không kỷ luật ai hết. Nhưng chuyện này, cậu phải tự mình đến công an tỉnh
báo cáo.”

“Không có vấn đề gì, tôi nghe lời chị. Sau khi quay về thành phố Lâm, tôi

sẽ đi tỉnh tạ tội.”

“Cái thằng này... Hãy nói với Diêu Mông, con người tôi là vậy, hôm nay

tôi hơi nặng lời, bảo cô bé đừng nghĩ ngợi nhiều.”

Lãnh đạo công an tỉnh vừa rời đi, những người ở lại nhẹ nhõm không ít.

Tô Mục đề xuất, buổi trưa bọn họ đứng ra mời Quý Bạch và những vị
khách đến từ thành phố Lâm ăn bữa cơm, thưởng thức các món địa phương.
Mọi người ở lại một tối, sáng sớm ngày mai, anh ta sẽ cho xe đưa mọi
người về thành phố Lâm.

Địa điểm là một nhà hàng bên bờ sông, rất gần đồn cảnh sát.

Bên ngoài, mưa vẫn chưa ngừng rơi. Lúc Diêu Mông đến nơi, chỉ có Tô

Mục, Quý Bạch, Đại Hồ và hai cảnh sát ngồi ở chiếc bàn bên cửa sổ, những
người khác vẫn chưa xuất hiện.

Hôm nay, sau khi Diêu Mông bị phê bình, những cảnh sát quen biết đều

đến an ủi cô. Người không quen biết thì nhìn cô bằng ánh mắt ôn hòa và
khích lệ. Tuy nhiên, điều đó không quan trọng đối với Diêu Mông, quan
trọng là thái độ của Quý Bạch. Tuy trong lòng rất buồn, nhưng mỗi khi nghĩ
tới biểu hiện của anh ngày hôm nay, buồn bã lập tức biến thành ngọt ngào.

Cảnh sát hình sự huyện Hưởng Xuyên làm chủ xị, người của thành phố

Lâm đều ngồi vào vị trí. Chiếc ghế bên tay phải Quý Bạch vẫn còn trống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.