NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 436

Po ôm ả vào lòng: “Khi nào người Trung Quốc đi hết, tôi sẽ đón em trở

về.”

Ngắm gương mặt đàn ông cương nghị của Po, trái tim “anh Lỗ” mềm như

nước, ả cởi cúc áo sơ mi của hắn, vừa hôn lên ngực vừa hỏi: “Anh vừa đi
đâu vậy?”

Po tựa vào thành giường, giơ tay nắn bóp thân thể “anh Lỗ”: “Tôi đi xin

lỗi một nữ cảnh sát Trung Quốc.” Nghĩ đến câu nói của Hứa Hủ, hắn nhếch
miệng cười.

“Anh Lỗ” ngẩng đầu: “Nữ cảnh sát Trung Quốc nào?”

“Hứa Hủ, cái tên rất lạ.”

“Anh Lỗ” giật mình: “Hứa Hủ? Hứa Hủ của thành phố Lâm phải không?

Anh đã nói gì với con bé đó? Nó có biểu hiện gì?”

“Anh Lỗ” cảnh giác như vậy là bởi vì trong vụ bỏ trốn lần trước, ả đóng

giả làm nạn nhân, đám cảnh sát hình sự đều không chú ý đến ả, ngay cả một
nữ cảnh sát tiếp xúc với ả ở cự ly gần cũng không phát hiện ra điều bất
thường. Nhưng lúc lên xe, cảm thấy có người nhìn ả bằng ánh mắt vô cùng
sắc bén, ả giả bộ vô tình liếc qua, không ngờ lại là một cô gái nhỏ.

“Anh Lỗ” có tính nhạy bén và thận trọng trời sinh. Do có ấn tượng sâu sắc

với Hứa Hủ, sau khi thoát hiểm, ả nhờ người điều tra Hứa Hủ, kết luận là
sau này cần phải tránh xa nữ cảnh sát đó.

“Anh Lỗ” kể vắn tắt vụ án lưỡi dao ở thành phố Lâm với Po, sau đó ả nhắc

nhở: “Anh phải cẩn thận nữ cảnh sát này. Con bé đó rất lợi hại, nó có khả
năng dự đoán trước tội phạm là ai. Hơn nữa, nó còn là học trò của thần
thám Quý Bạch.”

Nghe xong, Po nhếch mép cười, hắn cầm máy bộ đàm ở trên bàn: “Kiểm

tra xem nữ cảnh sát đang ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.