NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 47

Làm việc một lúc, cục trưởng triệu kiến Hứa Hủ.

Hóa ra, lá cờ thi đua và bó hoa của Diệp Tử Tịch được gửi đến chỗ cục

trưởng trước, sau đó mới chuyển cho cô.

Diệp Tử Tịch là lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Diệp thị, là nữ doanh nhân

có tiếng ở thành phố Lâm. Bình thường, chị có mối quan hệ tốt với thị
trưởng và quan chức chính quyền thành phố. Vì vậy, khi nhận được lá cờ thi
đua của chị, cục trưởng cũng cảm thấy hãnh diện. Ông ta không tiếc lời
khen ngợi Hứa Hủ.

Hứa Hủ chẳng nói chẳng rằng, cục trưởng cũng không để ý. Ông ta cười

híp mắt: “Hôm qua cháu không nói tên cháu đúng không? Nhưng khi Diệp
Tử Tịch gọi điện đến, ta biết ngay là cháu.”

Hứa Hủ gật đầu: “Ngoại hình của cháu có đặc trưng tương đối rõ ràng.”

Cục trưởng nghẹn giọng.

Bữa trưa đặt ở một nhà hàng nhỏ cách cục cảnh sát không xa. Cả đội đi bộ

qua bên đó, Diêu Mông khoác tay Hứa Hủ. Hứa Hủ cảm thấy không quen
nhưng bắt gặp đôi mắt thân thiện của Diêu Mông, cô âm thầm nhắc nhở bản
thân cần làm quen với tình huống này.

Diêu Mông hỏi: “Cục trưởng gọi bạn làm gì vậy? Khen ngợi bạn cứu

người à?”

Hứa Hủ gật đầu.

Diêu Mông liếc cô một cái, nói nhỏ: “Sao bạn không mời cục trưởng cùng

ăn trưa với chúng ta?”

Hứa Hủ im lặng, cô hoàn toàn không có ý tưởng đó.

Bữa trưa diễn ra vui vẻ. Hứa Hủ không biết, đàn ông trong đội hình sự lại

hòa nhã hài hước như vậy. Phòng ăn không ngớt tiếng cười. Lại có người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.