NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 692

“Nướng thịt.” Tôi cầm con dao găm cắt một miếng thịt đưa cho cậu ta:

“Có ăn không?”

Cậu ta cười cười: “Tại sao không?”

Lâu ngày, chúng tôi trở thành bạn bè. Đàm Lương sống một mình trong

rừng núi. Cậu ta không có bạn bè, gọi tôi là anh xưng em ngọt xớt.

Đàm Lương là người kiệm lời, nhưng mỗi khi tôi hỏi tại sao một sinh viên

đại học lại đi gác rừng, hay đề cập đến lãnh đạo và đồng nghiệp của cậu ta,
cậu ta đặc biệt trầm mặc, ánh mắt vô cùng hung ác.

Hừm, lại là một kẻ cùng một giuộc như tôi. Thế giới này quả là méo mó vô

cùng.

Tôi sống trong hang núi, Đàm Lương sống ở gian nhà của nhân viên kiểm

lâm. Có lúc cậu ta đến chỗ tôi hoặc tôi đến chỗ cậu ta chơi rồi ngủ qua đêm.
Một buổi tối, tôi bắt được hai con chim ngói, xách đến chỗ Đàm Lương. Từ
xa, tôi thấy cửa phòng đóng chặt. Tôi đi đến bên cửa sổ ngó vào, bắt gặp
Đàm Lương đang đè một người phụ nữ ở trên giường, thân dưới vận động
điên cuồng.

Tôi biết Đàm Lương vẫn còn là trai tân, hôm nay coi như được “bóc tem”.

Không biết đối phương là cô gái thế nào mà chịu theo cậu ta? Ban đầu tôi
xem say mê. Dù sao cũng sống tách biệt xã hội ba năm, thân dưới của tôi
cương cứng khó chịu. Một lúc sau, tôi phát hiện ra điều bất thường. Sắc mặt
cô gái đó trắng bệch, tay buông thõng bên giường, toàn thân bất động giống
người chết.

Đến khi Đàm Lương xuất tinh xuống đất, tôi mới nhìn rõ vết bầm trên đùi

cô gái. Mẹ kiếp, thằng nhóc này đúng là khẩu vị nặng thật. Nó lấy đâu ra thi
thể như ngọc thế kia? Nó đói khát đến mức sung chát cũng ăn hay sao?

Tôi lại quan sát kỹ lưỡng xác chết. Dung mạo, khí chất và cách ăn mặc của

cô gái có vẻ quen quen. Tôi đẩy cửa đi vào nhà, Đàm Lương ngẩng đầu, sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.