NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 699

trở thành hiện thực hay không?”

Hứa Hủ cúi đầu ngắm gương mặt tuấn tú của anh, trái tim cô dường như

đập nhanh một nhịp, ý cười không thể kiềm chế, dần dần lan rộng khóe
môi.

Lúc này, Quý Bạch quay người, quỳ một chân trước mặt Hứa Hủ. Anh

ngước nhìn cô, đồng thời nắm tay cô, nhẹ nhàng đưa lên môi hôn. Đôi mắt
đen của anh lặng lẽ nhìn Hứa Hủ.

“Gả cho anh, Hứa Hủ. Anh sẽ yêu thương chăm sóc em suốt đời.”

Phật tổ linh thiêng, xin hãy khiến cô ấy đồng ý gả cho con, trọn đời trọn

kiếp.

Sống mũi Hứa Hủ cay cay, viền mắt ươn ướt. Cô giơ bàn tay đeo chiếc

nhẫn kim cương lắc lắc trước mặt Quý Bạch: “Sao anh lại cầu xin Phật tổ
chuyện mười phần chắc chín? Em chưa tháo chiếc nhẫn này bao giờ.”

Ý cười trên mặt Quý Bạch càng sâu hơn. Đôi mắt đen của anh được phủ

một lớp ánh sáng rực rỡ, rung động lòng người.

“Ờ.” Quý Bạch đứng dậy nhìn Hứa Hủ. Hứa Hủ cũng mỉm cười, gương

mặt cô đỏ ửng. Quý Bạch cầm tay cô đưa lên môi hôn. Anh vẫn không rời
mắt khỏi Hứa Hủ, tiếp tục hôn tay cô. Hứa Hủ bị anh hôn đến mức nhột
nhột, muốn rút tay về, nhưng anh càng nắm chặt hơn.

Sau đó, Quý Bạch lại quỳ xuống vái Phật tổ mới đứng lên ôm Hứa Hủ đi

ra ngoài. Bấy giờ, trong sân đã đông người, ánh mặt trời rực rỡ và ấm áp
khiến con người mềm lòng. Hứa Hủ tựa vào người Quý Bạch, mỉm cười
hỏi: “Vừa rồi anh lại xin Phật tổ điều gì vậy?”

Quý Bạch vốn cầu xin con trai ra đời bình an, nhưng nghe cô hỏi vậy, anh

lập tức mỉm cười: “Chẳng phải em nói không cần xin những chuyện đã chắc
ăn hay sao? Vì vậy anh đổi nguyện vọng khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.