NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 16

NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ

Ngài đại tá mở nắp hộp cà phê thấy chỉ còn không đến một thìa nhỏ.

Ngài nhắc ấm đun cà phê khỏi bếp lửa, đổ đi một nửa nước xuống sàn nhà
đất, rồi dốc ngược cái hộp lên trên miệng ấm, lấy con dao nạo khoét bên
trong cho tới khi những tảng bột cả phê lẫn với gỉ sắt rã ra rơi xuống.

Với tâm trạng tin tưởng và ngây thơ trong lúc ngồi đợi ấm cả phê sôi trên

bếp nấu làm bằng đất nung, ngài đại tá để lộ vẻ khó chịu trước những cơn
đau quặn ruột. Bấy giờ là tháng Mười. Thời tiết buổi sáng ấy thật khó chịu
đối với ngài mặc dù ngài đã trải qua biết bao những buổi sáng tương tự như
thế. Trong suốt năm mươi sáu năm trời – kể từ khi cuộc nội chiến cuối
cùng kết thúc – ngài đại tá không làm gì ngoài việc ngồi chờ. Tháng Mười
là một trong những sự kiện ít ỏi đã xảy ra.

Vợ ngài vén màn lên cũng là lúc thấy ngài mang cà phê vào phòng ngủ.

Đêm trước bà vừa lên cơn hen và hiện nay đang trải qua cơn váng vất.
Nhưng bà cũng ngồi ngay ngắn để nhận tách cà phê.

- Thế còn ông – bà hỏi.

- Phần của bà đấy. Tôi đã uống rồi – ngài đại tá phỉnh vợ – Vẫn còn lại

một thìa to.

Giữa lúc ấy vang lên tiếng chuông cầu hồn cho người chết. Ngài đại tá

đã quên đám tang trong làng. Trong lúc vợ uống cà phê, ngài tháo một đầu
chiếc võng, còn đầu kia vẫn để nguyên, cuộn nó lại giấu sau cánh cửa. Bà
vợ nghĩ tới người vừa quá cố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.