NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 217

- Giá như tôi biết làm trò – Ông già Giacốp nói – thì giờ đây tôi có thể

giải quyết được khó khăn của mình rồi. Số tiền cũng chẳng đáng là bao: chỉ
20 đồng pêxô.

- Có đấy chứ. Bác biết chơi cờ đam rất cừ.

Ông già Giacốp làm ra vẻ không nghe lời khuyên của Đông Mắcximô

Gômét. Nhưng khi còn lại một mình, ông già gói bàn cờ và quân cờ trong
tờ giấy báo rồi ra đường để đi đấu cờ đam với ngài Hơcbơc. Ông già ngồi
đợi mãi tới 12 giờ khuya mà vẫn chưa tới lượt mình. Ngài Hơcbơc ra lệnh
rinh 2 thùng tiền đi và tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại vào sáng ngày hôm
sau.

Ngài không nằm nghỉ. Ngài có mặt tại cửa hàng của các Catarinô cùng

với những người đàn ông khiêng vác hai cái thùng. Dân chúng vẫn theo
ngài đề nghị ngài giải quyết những khó khăn của mình. Ngài giải quyết dần
dần từng người một, và giúp đỡ cho khá nhiều người cho tới khi trong
phòng sa-lông chỉ còn lại những người đã được ngài Hơcbơc giúp đỡ rồi. Ở
cuối phòng sa-lông có một người đàn bà cô đơn đang phe phẩy chiếc quạt
làm bằng bìa quảng cáo.

- Còn cô em – ngài Hơcbơc gọi to – cô em có khó khăn gì không?

Người đàn bà ngừng tay phe phẩy cái quạt.

- Tôi chẳng dại gì mà dính vào trò tiêu khiển của ngài – người ấy cũng

nói to trả lời ngài – Tôi chẳng có khó khăn gì cả và tôi là một khách làng
chơi, cái trôn đủ nuôi cái miệng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.