NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 363

và một số điện thoại được Maria viết trong cuốn sổ ghi địa chỉ của gia đình,
và lòng ghen tuông lại mách bảo anh đó là của ai rồi. Nhưng cuốn sổ ghines
đã cho anh sự hiểu biết về anh thanh niên kia: hai mươi mốt tuổi, con một
của nhà giàu, họa sĩ trang trí nội thất, nổi tiếng là một đồng cô và một
người an ủi các bà cô đã có chồng. Nhưng Saturnô vẫn giữ mãi mối hồ nghi
ấy cho đến tận cái đêm Maria không về nhà. Vậy là Saturnô gọi điện thoại
cho anh thanh niên kia vào tất cả mọi ngày suốt từ sáu giờ sáng đến tận
đêm khuya, những ngày đầu cứ ba giờ anh gọi một lần, những ngày sau này
cứ hễ thấy máy điện thoại là anh gọi ngay. Anh cứ gọi và máy điện thoại ở
đầu dây bên kia cứ việc đổ chuông. Việc không ma nào trả lời điện thoại
khiến anh càng tự dằn vặt mình hơn.

Sang ngày thứ tư, một giọng nữ vùng Anđaluxia trả lời anh. Đó là một

phụ nữ chỉ đến để lau nhà thôi. “Cậu chủ đi vắng rồi!”, bà ta nói vậy và
điều đó đủ để chọc tức thêm anh. Saturnô không thể kìm được cái ý định
hỏi xem Maria có ở đấy không.

- Ở đây không có một cô Maria nào đến cả. Cậu chủ chưa có vợ.

- Tôi biết rồi – Anh nói – Maria không sống ở đấy, đúng thế, nhưng có

lai vãng đến đó phải không? Có hay không nào?

Người đàn bà nổi đóa:

- Nhưng mà, ông là ai mà dám nói năng như thế hả?

Saturnô treo ống nghe vào máy. Anh nhận thấy lời phủ nhận của người

đàn bà là một sự khẳng định nữa thêm vào cái mà đối với anh không còn là
sự nghi ngờ mà đã là một thông tin sáng tỏ nóng hổi. Anh mất bình tĩnh.
Trong những ngày sau đó, cứ theo thứ tự vần ABC anh gọi điện cho tất cả
những ai quen biết ở Bacxêlôna. Không một ai tán thành với anh, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.