NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 372

mặt, chỉ trừ Maria, người không những chỉ từ chối không tiếp anh mà còn
từ chối cả việc đứng ở ban công để xem anh làm trò. Saturnô cảm thấy đau
đớn vô cùng.

- Đó là một phản ứng đặc biệt – Viên giám đốc trại điên an ủi anh – Rồi

sẽ qua ngay mà.

Nhưng chuyện đó chẳng bao giờ qua được. Sau nhiều lần cố tình gặp lại

cô mà không được, Saturnô gửi thư cho cô nhưng vô ích. Bốn lần anh nhận
lại thư vẫn nguyên vẹn không bị bóc và cũng không nhận được một lời bình
luận nào. Saturnô không cố công nữa, nhưng anh vẫn tiếp tục đem thuốc lá
đến cổng trại điên nhờ chuyển cho Maria mà không cần biết chúng có đến
tay cô hay không. Anh cứ làm thường xuyên cái công việc ấy cho đến khi
thực tế thắng anh.

Không bao giờ người ta biết thêm về anh ngoại trừ sự kiện anh lấy vợ

mới và hồi hương. Trước khi rời Bacxêlôna, anh để lại cho một cô nhân
tình con mèo đói và cô này ngoài việc nuôi con mèo còn hứa sẽ tiếp tục tiếp
tế thuốc lá cho Maria. Nhưng cô này rồi cũng biến mất tăm. Rôsa Rêgat
nhớ lại đã từng gặp cô ta ở siêu thị Corte Inglêt, cách đây chừng mười hai
năm, với cái đầu trọc lốc, khoác một chiếc áo choàng không tay kiểu
phương Đông và bụng chửa kềnh càng. Cô ta kể cho Rôsa Rêgat biết rằng
cô ta vẫn tiếp tế thuốc lá cho Maria một cách luôn luôn cố gắng ở mức có
thể có cho đến một ngày chỉ còn thấy đống đổ nát của trại điên, cái trại điên
bị nghiền nát như một kỉ niệm tồi tệ về những ngày bất hạnh đó. Lần cuối
cùng cô ta gặp Maria thì thấy Maria rất minh mẫn, người đẫy đà hơn và vui
vẻ với không khí thanh bình nơi trại điên. Ngày đó, cô ta cũng mang đến
cho Maria con mèo, bởi vì số tiền Saturnô để lại cho cô nuôi mèo đã hết
nhẵn rồi.

Tháng Tư năm 1978

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.