NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 105

Diệp Lạc dừng bước, vỗ vỗ vai hắn, “Phong Gian, ta chỉ có thể nói cho

ngươi, phủ binh là tổ tiên Diệp gia sáng tạo ra, rồi sau đó từ trưởng tử tuyển
người và huấn luyện.”

Phong Gian Ảnh mở to hai mắt, “Vậy Tinh Dương bọn họ?”

Diệp Lạc nở nụ cười, “Đương nhiên là Diệp Tri.” Nàng cười cười rời đi,

Phong Gian Ảnh gật đầu, Diệp Tri, nhưng Diệp Tri nào?

Công việc ở Hàn Lâm viện cũng tương đối nhàn nhã, mỗi ngày Diệp

Lạc tới Hàn Lâm viện, chống đỡ lại sự lạnh nhạt và vụng trộm bàn luận của
mọi người tiếp tục làm việc, thời gian cứ lặng lẽ trôi.

Ai cũng biết tên mới tới này đã đắc tội thái tử điện hạ, vì bảo vệ mũ

quan của bản thân chẳng ai dám tỏ vẻ hoà nhã với hắn!

Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ, có một người là đại học sĩ Tô

Thành, còn có một người nữa, đương nhiên là Dịch Kinh Hồng không thế.
Tuy rằng hắn không biểu hiện thân thiết với Diệp Lạc nhưng ít nhất sẽ
không lạnh mặt với nàng, dù sao trong lòng hắn biết công tử nhà mình đã
đủ bi thảm rồi.

Nói đến Tô Thành, Diệp Lạc thật không hiểu.

Nàng từng hỏi qua Diệp lão gia và lão hồ li hoàng đế, họ đều chắc chắn

Tô Thành hoàn toàn không biết sự tình, hơn nữa cũng hoàn toàn không có
giao tình gì đặc biệt với họ, cho nên nàng không hiểu, vì sao ông ta có thể
đối tốt với nàng như vậy chứ?

Trong khi nàng bị mọi người cô lập ở Hàn Lâm viện, Tô Thành lại giống

như Bồ Tát cứu thế, đưa nàng đi làm quen công việc hằng ngày, giảng giải
sắp xếp giúp đỡ nàng, lại gần gần giống như nhiệm vụ của Hoàng Thượng,
nhìn kiểu gì cũng như ông ta đang giúp nàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.