NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 114

Hoàng đế trầm mặc thật lâu mới nói ra cách giải quyết làm cho tất cả

mọi người đều vừa ý, hắn nói, “Tương lai thiên hạ này đều giao cho thái tử,
chi bằng việc này để thái tử quyết định. Diệp Tri, nếu ngươi có thể thuyết
phục thái tử, như vậy sẽ thi hành trong cả nước, nếu không thể thì đề nghị
này đừng vội nhắc lại.”

Diệp Tri lúc này mới quỳ xuống tạ ơn, “Thần tuân chỉ.”

Ánh mắt Hoàng đế chậm rãi lướt qua mặt từng người, “Các khanh nghĩ

thế nào?”

Lương Lược hơi cúi người, mấy vị đại thần trao đổi ánh mắt xong cũng

đều nhất trí với Hoàng Thượng. Dù sao, việc Diệp Tri dám chống lại thái tử
mọi người đều biết. Để thái tử quyết định, nhất định phần lớn là không
thông qua.

Người khác nghĩ như nào, Quân Hoằng không quan tâm lắm, hắn chỉ

biết, hắn đang chờ Diệp Tri tới cửa cầu cạnh hắn.

Vì thế mấy ngày liền tâm tình hắn rất tốt, cả Đông cung ánh nắng tươi

sáng.

Mà trong Diệp phủ, ánh mặt trời cũng chiếu rọi khắp nơi.

Diệp Lạc nhảy loi choi vây quanh Phó Thanh Nguyệt, “Chị dâu, thật

sao, thật sự có tiểu bảo bảo?”

Phó Thanh Nguyệt vỗ về bụng, vẻ mặt đằm thắm ngọt ngào, tươi cười,

hai mắt sáng lên, nàng gật gật đầu, “Ừ!”

“Ha ha!” Diệp Lạc vui không tự kìm chế được, “Muội muốn làm cô cô,

muội sắp được làm cô cô!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.