NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 128

Phong Phi Tự chậm rãi nhắm mắt lại, vẫn không nhúc nhích.

“Vương gia?” Đợi một lát không có âm thanh, Vô Nhai lại lên tiếng.

Phong Phi Tự hít sâu một hơi, xoay người đẩy cửa ra, “Mời quận chúa

đến tiền thính chờ.”

Vị vương gia của Hoa Gian quốc vẫn như trước, phong thần tuấn lãng,

thần thái sáng lạn, sự thất thần trong chốc lát vừa qua dường như không hề
có.

Mà lúc này, trong ngự thư phòng hoàng cung Sùng Hưng vương triều,

Quân Hoằng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, “Phụ hoàng, ngài nói gì?”

Quân Bách chậm rãi giương mắt, “Trẫm nói con nên nạp phi, nam tử

nhà bình thường khác tới tuổi con đã thê thiếp thành đàn từ lâu rồi, con
đường đường là thái tử nhưng trong Đông cung ngay cả một nô tỳ ấm
giường cũng không có. Hiện giờ cưới thái tử phi cũng hợp lý, là chuyện
đương nhiên.”

“Không, nhi thần không cưới!” Cơ hồ là theo bản năng, Quân Hoằng lắc

đầu cự tuyệt.

Quân Bách nhíu mày, “Nữ nhi Lương tướng là mỹ nữ nổi danh trong

kinh, lại là tiểu thư khuê các tài đức vẹn toàn, làm thái tử phi chẳng lẽ còn
bôi nhọ ngươi? Huống chi tình thế này, cưới nữ nhi Lương tướng là trăm lợi
mà không một hại.”

“Nhi thần không cưới.”

Quân Bách nhìn hắn, “Chỉ là một nữ nhân mà thôi, vì sao hoàng nhi kiên

trì không cưới như thế?” Dừng một chút, lại nói, “Hay là hoàng nhi đã có
người trong lòng muốn nạp làm phi? Vậy cũng không phải không thể, nữ
nhân thôi, cưới nhiều một chút cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.