NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 158

Diệp Lạc khoát tay chặn lại, “Đi thôi, đi dạo một lát, lúc ăn cơm lại

đến.”

Trên đường vô cùng đông đúc, Diệp Lạc không muốn chen chúc trong

dòng người, đi tìm một đường nhỏ yên tĩnh, ai ngờ mới đi hai bước đã bị
Phong Gian Ảnh kéo giật lại.

Nàng còn chưa phục hồi tinh thần đã nghe một tiếng “Phanh” của đồ vật

nặng rơi trên mặt đất, sau đó xuất hiện một bóng phấn hồng, tiếp theo lộ ra
mái tóc, lại tiếp theo, một nữ tử xuất hiện trên tường, “Hai người các ngươi,
đứng lui ra.”

Diệp Lạc và Phong Gian Ảnh lui hai bước, nữ tử ngồi trên đầu tường hít

một hơi dài nhìn xuống phía dưới đất, cắn môi, lại nheo mắt.

Tầm mắt vừa chuyển, rơi xuống trên người Diệp Lạc, “Tên kia, phiền

ngươi giơ tay ra.”

Phong Gian Ảnh cười trộm một tiếng, Diệp Lạc khụ hai tiếng, “Giơ tay

làm gì?”

“Ta muốn nhảy xuống.”

Diệp Lạc đầu đầy hắc tuyến, “Cái này, tiểu thư, nam nữ thụ thụ bất

thân……” Nữ tử phấn y căn bản không đợi nàng nói xong đã nhắm mắt lại
nhảy xuống.

May mắn Diệp Lạc phản ứng cực nhanh, mới có thể đỡ được.

Nữ tử đó vừa chạm đất là đẩy nàng ra, nhặt tay nải dưới đất cố sức ôm

lấy, đi ra ngoài hai bước, lại quay đầu lại hỏi, “Này, các ngươi biết Đông
cung đi hướng nào không?”

Diệp Lạc chỉ chỉ hướng hoàng thành, “Hướng bên kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.