NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 162

“Nếu vẫn không đợi được thì sao?”

“Đợi không được thì vẫn đợi.”

“Vậy chả lẽ thái tử định chung thân không cưới?”

Quả thật vấn đề này hắn chưa nghĩ tới, Quân Hoằng bây giờ mới bắt đầu

cẩn thận suy nghĩ, “Dù sao nữ nhân cũng không quá quan trọng đi?” Hắn
nói một câu không chắc chắn, sau đó lại nói, “Cứ chờ tám năm, mười năm,
đợi không được rồi nói sau.”

“Điện hạ, nếu Tích Nghi nói, nguyện ý cùng ngài chờ?” Nàng không

phải nữ tử của gia đình bình thường, đương nhiên biết lời nói chuyện từ
người trước mắt này đáng quý cỡ nào, nàng không muốn bỏ lỡ.

Quân Hoằng nhìn nàng, “Đó là chuyện của ngươi, không liên quan tới

bản cung, không cần nói cho bản cung biết. Lương tiểu thư, ngươi đã biết
được đáp án, hiện tại có thể rời Đông cung chưa?”

Lương Tích Nghi nhìn hắn hai mắt đẫm lệ, “Điện hạ!”

Quân Hoằng day trán, cho nên mới nói hắn ghét nữ nhân, hơi một tý là

rơi nước mắt, thật là khiến người ta phiền lòng, “Kinh Hồng, tiễn khách!”

Dịch Kinh Hồng biết thái tử gia đã không nhịn nổi nữa, vội vàng tiến

lên, “Lương tiểu thư, mời.”

“Thái tử, bỏ qua Tích Nghi, có một ngày nhất định ngài sẽ hối hận.”

Quân Hoằng coi như không nghe thấy, về sau có hối hận hay không hắn

không biết, nhưng lúc này hắn thấy vô cùng may mắn vì không cưới nữ
nhân này.

Mặc quần áo màu đỏ hắn ghét nhất, lại thích khóc, thật sự là phiền toái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.