NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 163

Cầm trong tay ngọc bội, lại nghĩ tới một chuyện, “Chiêm Xuân, Chiêm

Xuân!”

“Dạ, điện hạ!”

“Đi hỏi Lương Tích Nghi xem, vì sao nàng có ngọc bội của bản cung!”

Một lát sau, Chiêm Xuân vội vàng trở về, “Điện hạ, nàng nói là một

công tử dung mạo tuấn mỹ đưa cho nàng.”

Công tử dung mạo tuấn mỹ? Quân Hoằng vuốt ve ngọc bội, chắc chắn

đối phương biết thân phận của hắn, bằng không cũng sẽ không đưa cho
Lương Tích Nghi.

“Chiêm Xuân, hôm nay hỉ yến của lão Thất Diệp Tri có đi không?”

Chiêm Xuân đổ mồ hôi, “Ám vệ chỉ thấy hắn đến cửa Lương phủ, sau

đó đã mất dấu.”

“Phế vật!” Hắn mắng một câu, “Lần sau còn để mất dấu nữa thì vứt

chính hắn luôn đi.”

“Điện hạ!” Dịch Kinh Hồng trở về, muốn nói lại thôi.

“Có việc gì nói thẳng!”

Dịch Kinh Hồng hít sâu một hơi, “Điện hạ, thế lực phía sau của Lương

tướng có sức ảnh hưởng không phải là nhỏ, tuy nói giờ ngài là thái tử,
nhưng thất hoàng tử trong có Huệ phi tương trợ, ngoài có bộ binh giúp đỡ,
nay lại có thêm một Lương tướng, càng không thể khinh thường. Hôm nay
xem ngôn hành cử chỉ của Lương Tích Nghi, cũng là huệ chất lan tâm, vì
sao điện hạ không chịu?”

Quân Hoằng cất giọng cười to, “Kinh Hồng, nếu bản cung phải cưới một

nữ nhân mới có thể ngồi yên trị vì giang sơn cẩm tú này thì dẫu có được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.