NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 188

Nàng gắt gao ôm Diệp Lạc, “Lạc Lạc, muội không thể ngã xuống.”

Diệp Lạc không nói gì, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, nước mắt

không ngừng được, lặng yên rơi xuống.

Kỳ thật nàng không hề kiên cường, sở dĩ nàng tùy hứng không kiêng nể

là vì nàng biết, cho dù xảy ra chuyện gì thì chỉ cần về nhà nàng còn có một
ca ca luôn yêu thương nàng.

Có những lúc không cần huynh ấy làm gì chỉ cần yên lặng đứng đó,

cũng làm nàng cảm thấy an tâm và bình tĩnh lại.

Nếu, ngay cả ca ca cũng đi rồi, chỉ còn lại mình nàng thôi.

Cửa phòng bị đẩy ra, Giản Phàm đi ra.

Diệp Lạc không nói một lời, chỉ bình tĩnh nhìn hắn.

Hắn ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào mắt Diệp Lạc, “Tiểu thư, dược hiệu

hỏa phượng hoa, đã hết.”

Tay Diệp Lạc run lên, “Vậy?”

“Tiểu thư, công tử không qua được mùa đông năm nay.”

“Không có biện pháp khác sao, ngoài hỏa phượng hoa, còn có linh dược

khác không?”

Cho dù là hỏa phượng hoa cũng không thể cướp người từ tay Diêm

Vương, những lời này Giản Phàm không nói ra. Hắn nhìn Diệp Lạc hai má
trắng bệch, nhẹ giọng nói, “Tiểu thư, ta sẽ cố nghĩ cách.”

Diệp Lạc nhắm mắt, nàng biết tính cách Giản Phàm, hắn nói như vậy tức

là đã không còn hi vọng, “Gọi Phong Gian Ảnh đến giúp ngươi, thử xem
còn có biện pháp khác không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.