NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 211

Hạ nhân hầu hạ trong Đông cung đều biết thái tử chưa bao giờ ăn đồ

ngọt, cũng chưa bao giờ ăn đồ ăn người khác đã ăn qua.

Lúc bầu trời lấp lánh ánh sao, Diệp Lạc tiễn Quân Hoằng ra cửa.

Quân Hoằng đứng ở cửa nhìn nàng, muốn nói gì nhưng hồi lâu lại yên

lặng.

Hình như Diệp Lạc hiểu hắn muốn nói gì, nàng cúi người thật sâu,

“Điện hạ, cám ơn ngài. Chuyện Diệp Tinh Dương không quá năm ngày, vi
thần sẽ làm thỏa đáng.”

Quân Hoằng trầm mặc trong chốc lát mới nói, “Người ngươi muốn cứu,

là ai?”

“Thần đã muốn nói rồi, người đó so với tánh mạng thần còn quan trọng

hơn.”

“Là ai?” Chấp nhất muốn biết một đáp án, hắn nặng nề hỏi lại.

Diệp Lạc bình tĩnh chăm chú nhìn hắn chốc lát, bỗng nhiên nhe răng

cười, “Điện hạ, ngươi tưởng ta lừa ngươi sao?”

Quân Hoằng nhìn nàng rất lâu, sau đó phất tay áo bỏ đi.

Diệp Lạc đứng tại chỗ nhìn hắn lên ngựa không quay đầu lại mà rời đi.

“Công tử!” Là Phong Gian Ảnh theo đi ra.

Diệp Lạc nghiêng đầu, “Thế nào?”

Phong Gian Ảnh lộ ra nụ cười, “Tốt rồi, nghỉ ngơi cả đêm chờ dược hiệu

hấp thu, sáng mai tinh thần sẽ khôi phục nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.