NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 22

“Lạc Lạc,” Diệp Tri lúc này có chút cảm nhận tâm tình bất đắc dĩ của

gia gia, vừa thở dài một hơi, đột nhiên lại nhớ tới cái gì, sắc mặt cũng thay
đổi, “Không phải muội coi trọng thái tử điện hạ rồi đấy chứ?”

Diệp Lạc xíu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, Diệp Tri ngồi dậy,

nói chuyện thêm chút nóng nảy, “Không thể được, người trong hoàng cung,
tam cung lục viện, sao có thể xứng đôi với muội muội của ta?”

Diệp Cạnh chân mềm nhũn, đụng phải ghế bên cạnh, đành ngồi xuống

ghế.

Diệp Lạc còn chút lực chống đỡ, chạy nhanh tới đỡ, vỗ ngực huynh

trưởng nhà mình đang phập phồng kịch liệt, “Ca, ca, đừng nóng vội, mau
chóng thở hai hơi dài, đừng nóng vội!”

Mắt thấy Diệp Tri bình tĩnh trở lại, nàng mới nói, “Ca, huynh nghĩ đi

đâu thế, chỉ là lúc trước đi cầu hỏa phượng hoa có đáp ứng với Hoàng
Thượng, những gì học của sư phụ phải chia xẻ với hắn thôi.”

Diệp Tri lúc này mới gật gật đầu, “Cái này thì được, ta còn luôn nghĩ tại

sao Hoàng Thượng lại dễ dàng đưa hỏa phượng hoa trên đời khó cầu cho
muội như thế. Hiện giờ nghe muội nói vậy, ta cũng cảm thấy cũng thấy chỉ
có sở học của sư phụ mới có thể bị hoàng gia bọn họ coi trọng.”

Sắc mặt Diệp Lạc không thay đổi, nàng sớm biết huynh trưởng thông

minh tuyệt đỉnh, sẽ nghi ngờ chuyện này, nàng không muốn huynh ấy lo
lắng, chỉ có trả lời hư hư thực thực như vậy, mới có thể giấu giếm.

Gia gia Diệp Cạnh ở bên cạnh vụng trộm rớt mồ hôi, nguy rồi, vừa rồi

ông lỡ miệng, nha đầu này ra ngoài chắc chắn sẽ tìm ông tính sổ.

Quả nhiên, vừa đi ra khỏi cửa phòng Diệp Tri, Diệp Lạc đã trừng mắt,

âm trầm nói, “Gia gia……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.