NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 265

Quân Hoằng liếc nàng một cái, lại khom lưng xuống thổi lửa, nhưng

hung hăng thổi mạnh mấy cái, cũng không làm lửa bốc lên được, thay vào
đó là khói bụi mịt mù khắp nơi.

Diệp Lạc cuối cùng cũng không nhìn được nữa, đứng dậy đi qua, đưa gà

trong tay cho hắn.

– Cầm lấy, để ta làm.

– Không, để ta tự làm. – Quân Thái tử không hề thấy cảm kích, cố chấp

đứng tại đó.

Diệp Lạc đẩy hắn sang một bên.

– Không làm được thì không cần ra vẻ, kết quả của việc ra vẻ chính là ta

và ngươi cùng bị đói bụng.

Quân Hoằng nghe vậy, sắc mặt lập tức đen đi. Có điều bị giấu dưới tầng

bụi bặm nên Diệp Lạc không nhìn thấy, cũng coi như không tồn tại.

Mấy nhánh cây khô ở trong tay Quân Hoằng thân lừa ưa nặng bao nhiêu

thì ở trong tay Diệp Lạc lại ngoan ngoãn nghe lời bấy nhiêu, ngọn lửa chỉ
thoáng cái đã bùng lên. Diệp Lạc lấy lá cây bao quanh chim trĩ, dùng nhánh
cây xuyên qua làm tay cầm, đặt lên lửa nướng xèo xèo.

Quân Hoằng sớm đã ném cảm giác thất bại lúc trước ra sau đầu, ngồi ở

bên cạnh, tâm tình rất tốt.

– Diệp Tri, không nhìn ra được ngươi còn có tay nghề điêu luyện như

vậy.

Diệp Lạc vừa nướng gà, vừa đáp.

– Ta cũng không nhìn ra được Thái tử điện hạ ngay cả nhóm lửa cũng

không biết làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.