NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 298

vệ bắn trúng một tên, hai người cùng ngã xuống vách núi, đại nạn không
chết, trôi dạt đến tận đây.

Hai vợ chồng trung niên nhìn dáng vẻ chật vật của hai người không khỏi

thương xót mủi lòng, mang hai người bọn họ về nhà mình, còn hứa hẹn
tuyệt đối sẽ không tiết lộ hành tung của hai người họ với người ngoài.

Điểm duy nhất khiến người ta cảm thấy tiếc nuối đó là, hai người không

thể không ngủ cùng phòng cùng giường.

Những thứ khác còn tạm ổn, nhưng dính đến vấn đề tắm rửa thay quần

áo thì không tránh khỏi xấu hổ.

Trên người Quân Hoằng có thương tích, ông lão có thiện ý mang đến

một cái bô, có điều Diệp Lạc đã nghiêm trang nói cho hắn.

– Mấy thứ như cái bô là phải đặt ở nhà xí, để trong phòng ngủ dễ gặp ác

mộng.

Quân Hoằng nửa tin nửa ngờ.

– Trước kia ở Đông Cung của ta cũng để nhưng sao không thấy vậy?

Diệp Lạc khinh bỉ nhìn hắn.

– Đông cung lớn như vậy, chắc chắn phân ra gian trong và gian ngoài

đi?

Quân Hoằng vì thế mà thỏa hiệp, nhờ Diệp Lạc giúp đỡ hắn, thở hổn

hển đi ra nhà xí, lại vô cùng gian nan trở về.

Ngủ, chuyện này thì đơn giản.

Quân Hoằng mang trên người vết thương, căn bản là không làm được

cái gì, Diệp Lạc cực kỳ yên tâm, ôm chăn ngủ ngon lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.