NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 299

– Diệp Tri, ngươi tắm rửa thay quần áo ở đâu?

Hai người ở cùng phòng cũng được một hồi lâu, Quân Hoằng lại chưa

từng thấy Diệp Lạc thay quần áo, nhà này tổng cộng chỉ có hai gian phòng,
hắn buồn bực thắc mắc vấn đề mọi người tắm rửa ở nơi nào.

Diệp Lạc duỗi thắt lưng, gấp gọn quần áo đã được giặt sạch phơi nắng,

đặt ở đầu giường.

– Bên ngoài có một suối nước nóng rất lớn, tha hồ bơi lội, ta tắm tại đó.

– Ta cũng muốn đi.

Diệp Lạc nhìn nhìn hắn.

– Ngươi trước hết hãy để lỗ thủng trên người ngươi liền lại rồi hẵng nói.

Quân Hoằng vì thế mà hậm hực, nhận mệnh nằm ngủ.

Ở nhà người ta, ăn của người ta, mặc cũng là của người ta, da mặt Diệp

Lạc dù có dày, cũng không thể không biết xấu hổ mà vô công chịu lộc*,
huống chi vợ chồng ông lão cũng không phải gia đình giàu có.

*Chú thích: chỉ biết hưởng mà không chịu làm

Vì thế, buổi sáng Diệp Lạc giúp Quân Hoằng rửa mặt, lại hầu hạ hắn ăn

cơm, sau đó thì theo bà lão ra ngoài chăn trâu trồng rau.

Ông lão đi đốn củi trở về, nhàn rỗi không có việc gì làm, bèn vào phòng

tìm Quân Hoằng nói chuyện phiếm.

– Thê tử của công tử đúng là không tồi.

– Thê tử? – Phản ứng của Thái tử điện hạ đối với hai từ này hiển nhiên

còn rất kém, nửa ngày vẫn chưa hiểu được đối phương đang chỉ cái gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.