NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 333

– Mau đến ăn đi, ăn xong chúng ta lập tức khởi hành đi về.

Cháo gạo non hầm vừa phải, hương thơm nức mũi, Quân Hoằng hớp

mấy ngụm, gật đầu khen, “Ngon” Ngẩng đầu nhìn nàng.

– Sao ngươi không ăn?

– Ta ăn rồi, chờ ngươi ăn xong chúng ta lập tức lên đường.

Quân Hoằng cũng không nói nữa, vùi đầu húp hết bát cháo.

Vi Kỳ từ ngoài cửa đi vào, oán hận đặt một bao lớn lên trên bàn, nói với

Diệp Lạc nói.

– Chỉ giỏi nịnh bợ lấy lòng.

– Mua cái gì vậy? – Quân Hoằng ngạc nhiên hỏi.

– Là đồ ăn. – Diệp Lạc vỗ vỗ túi to, hiển nhiên là rất vừa lòng.

Hai hàng lông mày Vi Kỳ tức thì dựng thẳng đứng.

– Diệp Tri, ngươi muốn ăn thì tự đi mà mua.

– Yên tâm. – Diệp Lạc cười cười.

– Tuyệt đối không cướp phần đồ ăn của ngươi. Đúng không, điện hạ? –

Những lời cuối cùng là nói với Quân Hoằng.

Quân Hoằng hỏi nàng.

– Muốn mua thêm đồ ăn không?

– Không cần, ngươi chia một phần của ngươi cho ta là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.