NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 368

Hai người sóng vai đi vào chính sảnh, một tả một hữu quỳ gối trước linh

đường.

– Tôn nhi Diệp Tri!

– Cháu gái Diệp Lạc!

– Bái biệt trước gia gia.

Trong mắt Diệp Lạc không có lấy nửa giọt nước mắt.

– Gia gia, người yên tâm, Diệp gia sẽ không có nước mắt, chỉ có cười

vui vẻ, trong tương lai, vẫn sẽ là như vậy. Việc Lạc Lạc đã đáp ứng người,
nhất định sẽ làm được.

– Gia gia! – Diệp Tri dừng một chút, mới nói.

– Ta biết người không yên lòng nhất chính là Lạc Lạc. Người ở trên trời

có linh thiêng, hãy nhìn, Lạc Lạc của chúng ta, nhất định sẽ hạnh phúc.

“Đúng vậy, lão thái gia, tiểu thư nhà chúng ta, nhất định sẽ hạnh phúc!”

– Đây là lời nói dưới đáy lòng của Giản Phàm khi hắn quỳ xuống.

“Diệp gia phủ binh, sẽ không phụ kỳ vọng của ngài, về sau nhất định sẽ

bảo vệ tốt cho tiểu thư và công tử.” – Tang du âm thầm thề.

Từng nhóm ba người trong phủ binh xếp thành đội ngũ đi vào, bái biệt

Diệp lão gia.

Lặng yên không một tiếng động tiến vào, rồi lại im lặng lui ra ngoài.

Đông nghìn nghịt gần mấy ngàn người, khi sáng khi tối tụ tập trong khoảng
sân nho nhỏ của Diệp gia, lại không gây ra rất cứ động tĩnh gì.

Không cần những lời nói hùng hồn dư thừa, cũng đủ làm cho người ta

thấy được sự bi tráng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.