NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 439

Giọng của Tang Du từ một góc không xa truyền tới: “Đúng vậy, công

tử.”

Diệp Lạc sờ sờ mũi: “Lời của đứa bé năm tuổi, sao có thể coi là thật

chứ?” Sắc mặt, lại có chút không được tự nhiên, hung hăng trừng mắt về
phía sau.

Ở chỗ rất xa, Tang Du rụt cổ lại, sau đó miễn cưỡng tiếp tục bộ mặt

không đổi của hắn.

“Vậy thì, Lạc Lạc, Quân Hoằng đã sắp đăng cơ làm Hoàng Đế, muội

còn muốn ở trên triều đến bao giờ?” Diệp Tri giữ hai vai nàng, hỏi.

“Ca ca.“ Nhìn ánh mắt huynh trưởng, Diệp Lạc không biết nên mở

miệng thế nào.

“Lạc Lạc, phải rời đi đúng lúc, muội là nữ nhi. Trong cuộc tranh đấu

ngôi vị Hoàng Đế này, muội bị kéo vào đó, tất sẽ đắc tội nhiều thế lực. Cho
dù sau này, Quân Hoằng cảm động và nhớ công của muội, cũng không giữ
được cho muội tội khi quân phạm thượng, nữ phẫn nam trang làm loạn triều
đình.”

Diệp Lạc không nói gì, tay Diệp Tri hơi động: “Lạc Lạc, nhìn mắt

huynh, trả lời huynh.”

Diệp Lạc nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Ca ca, muội có rất nhiều giấc mơ,

cũng muốn có cuộc sống tiêu diêu tự tại. Nhưng mà ca ca à, trước cái đó,
muội còn hy vọng muội có thể vì Sùng Hưng vương triều góp chút sức nhỏ.
Quả thật, đúng như huynh nói, muội vốn là nữ nhi, cho nên giấc mộng này
từng cách muội rất xa, nhưng bây giờ muội có thể thực hiện nó mà.”

Nàng cầm tay Diệp Tri, nở nụ cười: “Nhưng mà ca ca, trong muội, vẫn

chảy dòng máu tâm huyết của Diệp gia. Nghĩa, có thể là giang hồ tiểu
nghĩa, cũng có thể là gia quốc đại nghĩa. Ca ca, để cho muội xem muội có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.