NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 463

ngài có thể buông thần ra rồi nói không?”

“Được.” Quân Hoằng rất nghe lời rút tay về, sau đó nhìn nàng nói: “Ta

biết ngươi đã có vợ là Phó Thanh Nguyệt, hơn nữa, Diệp gia các ngươi sắp
có đời sau. Như vậy cũng tốt, sau này ngươi cũng sẽ không lại gần nữ nhân
khác nữa.”

Diệp Lạc xoay xoay đầu, muốn để mình suy nghĩ, sau đó, nàng mới xoa

trán nói: “Hoàng Thượng, ngài xác định vừa rồi không phải là ngài nói đùa
thần chứ?” Vẻ mặt nàng tối dần, thậm chí còn có chút thất vọng: “Một
Hoàng Đế thích nam nhân? Hoàng Thượng, thần cảm thấy, thần sai rồi, ngài
ngồi trên vị trí đó, thật sự là vô ích cho dân chúng.”

“Không phải, Diệp Tri, ngươi hãy nghe ta nói.” Quân Hoằng muốn kéo

tay nàng, lại bị nàng đẩy ra: “Ngươi cút đi cho ta!” Diệp Lạc đứng dậy, chỉ
vào mũi hắn nói: “Cút khỏi Diệp phủ.” Lúc này, nàng không chỉ phẫn nộ,
mà còn thấy thương tâm. Nàng còn cho rằng cho dù hắn có hảo cảm với
nàng, nhưng hắn sẽ không nói ra, dù sao hắn bị nàng hấp dẫn có thể là do
nam nữ khác phái, không thể trách hắn, nhưng nếu hắn nói ra, liền chứng tỏ
lý trí của hắn không để ý tới thân phận nam nhân của hai người, mà cứ theo
đuổi tình cảm của hắn.

Như vậy một Hoàng Đế không có lý trí thì không thể lấy đại cục làm

trọng, làm sao có thể xứng để nàng toàn tâm toàn ý giúp đỡ?

“Hoàng Thượng!”

“Công tử!”

Dịch Kinh Hồng và Phong Gian Ảnh nghe được động tĩnh chạy lại đây,

thấy tình trạng này của hai người, thì đều kinh ngạc.

Quân Hoằng cúi đầu, sắc mặt xanh mét: “Lui xuống đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.