NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 479

Ra bên ngoài, Giản Phàm đã thấy thái y nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất,

đầu đầy mồ hôi. Quân Hoằng chắp tay sau lưng, tay nắm thành nắm đấm.

“Giản Phàm bái kiến Hoàng Thượng.”

“Đứng lên rồi nói.” Quân Hoằng nhìn về phía hắn: “Thân thể Diệp Tri

vẫn do ngươi điều trị?”

“Dạ.”

“Rốt cuộc là hắn bị bệnh gì?”

“Công tử từ nhỏ đã yếu ớt, mắc nhiều bệnh, vẫn luôn dựa vào linh thuốc

kéo dài mệnh.”

“Linh thuốc gì?”

Giản Phàm dừng một chút, đột nhiên quỳ xuống: “Xin Hoàng Thượng

thứ tội, công tử từng phân phó, chuyện này Giản Phàm không dám vọng
ngôn.”

Quân Hoằng nhìn hắn một cái, với tính cách Diệp Tri, nếu có thể có linh

thuốc giữ mệnh, hắn lại phân phó hạ nhân không được truyền ra ngoài, chỉ
có thể nói lên là thuốc này lai lịch bất chính, hoặc là sợ xúc phạm tới người
khác.

Hắn đột nhiên nói: “Ngươi là người Diệp gia?”

Giản Phàm cúi đầu, không lên tiếng.

Quân Hoằng mỉm cười: “Nếu là người Diệp gia, vậy thì cho dù là Trẫm,

cũng không thể lấy được đáp án trong miệng ngươi.” Có thể được người
của Diệp gia nghe lời như vậy, chỉ có thể nói người hắn nhìn trúng, giỏi thế
nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.