NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 481

……

Nửa ngày không nhận được câu trả lời, Quân Hoằng hít sâu một hơi,

bưng chén thuốc lên tự mình uống một hớp lớn, sau đó, phủ xuống người
Diệp Lạc.

Đợi Diệp Lạc phát hiện không đúng, thì cảm giác ấm áp mang theo vị

thuốc nồng đậm đã áp đến môi: “Quân…….” Vừa mới mở miệng, thì thuốc
liền chảy vào miệng.

Hai tay nàng chống lên vai hắn, nhưng dưới tình trạng không sử dụng

nội lực, sự khác biệt nam nữ thể hiện rõ ràng, huống chi vóc người Quân
Hoằng cũng chiếm ưu thế hơn. Chờ nàng nuốt xong một ngụm thuốc, mới
thở hổn hển chút, Quân Hoằng đã muốn ngậm ngụm thuốc thứ hai tới gần.
Đoán trước nàng sẽ giãy dụa, hai tay Quân cố định tay nàng.

Diệp Lạc trợn tròn mắt, lại chỉ có thể nuốt ngụm thuốc thứ hai xuống.

Diệp Tri ở sau bình phong nhìn thấy tất cả, thấy muội muội bị bắt nạt,

tay hắn nắm lại, cuối cùng cắn răng định đi ra.

Nhưng lúc này, Quân Hoằng cũng ngồi ngay ngắn lại uống lần thứ ba,

Diệp Lạc đã phản ứng lại, giơ chân đá sang. Quân Hoằng phản ứng rất
nhanh ngăn lại: “Diệp Tri, ta đã hỏi ngươi, ngươi không uống ta giúp ngươi
uống, ngươi không uống, chứng tỏ ngươi đồng ý để ta giúp.”

Diệp Lạc đỏ mặt, xấu hổ: “Ngươi chết tiệt, không biết xấu hổ.”

“Ta không biết xấu hổ ở đâu chứ, rõ ràng là ngươi ngầm đồng ý.” Hắn

nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Diệp Lạc khó thở, một chân khác lại giơ lên, Quân Hoằng dễ dàng dùng

một tay cầm lấy, sau đó thuận tay ấn cả hai chân vào trong chăn, kéo chăn
lại: “Ngươi còn không uống, là chờ ta giúp tiếp sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.